About Langsatti

Featured

Cũng khá mắc cười vì bài này viết dở từ sau chuyến đi tháng 8 năm ngoái đến tận chuyến đi tháng 8 năm nay mới viết nốt. Sự lười của t đúng là tiếng Việt ko thể tả 🤭

Năm ngoái t đi 4N3Đ, năm nay 8N8Đ. Đã đi Đà Nẵng 3 lần rồi nhưng vẫn có những dự định chưa thành, nên chắc t sẽ còn lần 4. Trước mắt ghi lại những món mà t nghĩ các cô ko nên bỏ qua khi tới Đà Nẵng nha.

(T thuộc team ăn ăn ăn và trải nghiệm, rất lười chụp ảnh sống ảo, nên những ai đi du lịch chú trọng chụp ảnh nhất thì có thể bỏ qua nha).

TOP NHỮNG MÓN KHÔNG ĂN KHÔNG VỀ KHI TỚI ĐÀ NẴNG

1. Tôm sú sốt bơ tỏi

Món này ăn rất hao bánh mì vì nó thơm dã man. T recommend sốt bơ tỏi hơn là sốt trứng muối nha, vì vị hài hoà cân bằng hơn, và cũng recommend tôm sú hơn là tôm tít (bề bề), vì bề bề có phần lông lông dưới bụng, khi ăn phải nhằn ra nên hơi khó chịu.

T ăn ở Hải sản quán Mộc (26 Tô Hiến Thành). Nhân viên sẽ tới tận bàn, chờ c chụp ảnh món ăn, sau đó lột vỏ từng con tôm giùm luôn. Vô cùng tận tình và thái độ siêu tốt. T ko ngờ ăn tôm mà cũng được lột vỏ giùm luôn á. Năm ngoái đi một mình vốn rất tủi thân ko biết bóc cua kiểu j cho tới khi bạn nhân viên bóc hộ cho từ A đến Z, tự dưng cảm thấy ăn mấy mình cũng ngon.

Xin thứ lỗi nếu ảnh chụp quá xấu. T lười ko filter, chỉ mau chụp cho nhanh còn đớp vội haha.

2. Cua thịt sốt Singapore

Cua thịt sốt Sing t cũng ăn ở Hải sản quán Mộc vì chưa thấy có ở những quán khác. Sốt tưới đẫm con cua luôn. Vậy mà hai vợ chồng t chỉ thiếu nước chưa đi liếm đĩa :))

Loại sốt này rất khó miêu tả, hơi cay nhẹ, bùi bùi ngậy ngậy như vị gạch cua lai phô mai, texture lại lăm tăm như là có vụn thịt xay ấy (nhưng t ko nghĩ có thịt xay trong này). Nói chung là vừa cay vừa ngậy.

Còn thịt cua thì cực tươi cực ngọt. Từ hồi năm ngoái ăn cua ở quán này xong thì t đã mất hết động lực ăn buffet hải sản Poseidon. Thật sự là mỗi lần đi Đà Nẵng xong thì t lại càng kén chọn hơn khi đi ăn hàng ở HN.

Món này cũng là một trong những lý do t quay lại Đà Nẵng lần 3: chỉ để cho chồng t ăn thử món này :))

Tất nhiên là ăn cua nhân viên cũng lột vỏ giùm luôn, ko cần chờ bọn t hỏi. Phục vụ ở đây chu đáo tới mức lúc lột vỏ còn nhắc t là ngồi xê ra xa chút vì t mặc áo trắng sợ bị nước sốt bắn vào. Mà nếu có lỡ bon mồm gọi nhiều món quá thì các bạn í sẽ trêu là ủa tính ăn cả đại dương hay gì ;)) nói chung nhắc khéo để phanh bớt lại cho hai vợ chồng t khỏi bội thực á.

1 con cua thịt ở đây tầm 7-9 lạng, mỗi lạng tính 76k và nhân viên sẽ mời c ra xem họ cân con cua. Một người ăn xong 1 con cua này thì no luôn ko ăn thêm nổi cái gì nữa… Còn 2 người ăn 1 con thì sẽ còn bụng để thử thêm 1-2 món ăn nhẹ khác (như gỏi, súp). Nhưng hãy cân nhắc khi gọi đồ vì suất ăn ở đây thật sự nhiều. 1 đĩa gỏi to như cái chảo sâu lòng luôn á…

Gỏi rong nho hải sản khá ngon, mực tươi và nhiều

3. Chíp chíp hấp

Nghe có vẻ rất basic nhưng món này lại thơm ngon khó tả. T vẫn ăn món này ở quán Mộc nha, không phải định PR j đâu mà là ở đây thật sự ok từ hương vị, không gian tới dịch vụ. Cảm giác ăn ở đây như là ăn ở nhà á. Nhưng nên đi ăn từ tầm 5h chiều để đỡ phải xếp hàng. Nếu ăn trưa thì cũng nên đến từ tầm 10h kém cho khỏi đông.

Ban đầu t tưởng chíp chíp là kẹo chíp chíp. Mãi sau hỏi dân địa phương mới biết nó là họ hàng của ngao hến ấy. Nhưng vị ngon hơn ngao nhiều và texture kiểu sựt sựt mọng mọng múp múp ăn ngon lắm nha!

Các món chíp chíp/ nghêu/ ốc bên quán Mộc này làm cực sạch, không có một hạt sạn nào luôn. Chồng t là đầu bếp mà còn phải há hốc mồm về mức độ sơ chế kỹ ở đây. Các c biết đấy, mấy món kiểu này nếu đang ăn mà có sạn thì ko muốn ăn tiếp chút nào. Cái này cũng mải ăn quên chụp ảnh rồi…. Nói chung nhìn nó cũng giống con ngao thui á 😂

4. Bánh canh chả tôm

Cái này t ăn ở quán Bánh canh bà Bé 263 Nguyễn Văn Linh. Đây là một quán ăn đêm nổi tiếng gần cổng chợ Cồn.

Chả rán giòn nên phần vỏ ngấm nước lèo ăn rất thơm ngon. Mỗi tội khẩu phần hơi ít và vị hơi mặn so với dân miền Bắc. Vắt thêm chanh là vừa á. Và t rất thích cái texture dày dày, sật sật, mềm mềm trong suốt của sợi bánh canh ở đây. Nó ko bị nhũn cũng ko quá dai, nói chung là vừa vặn. Món này g cũng đã thử gọi grab quán khác về nhưng sợi bánh canh ko được to và mềm múp như quán Bà Bé này.

T lấy tạm cái ảnh trên mạng nha :)) Lúc đó hơn 9h tối rồi đói quá ko kịp chụp…

Quán này t cũng đã thử súp cua nhưng thấy thịt cua ko phải đặc biệt tươi nên ko có ấn tượng nhiều.

Decor kiểu Hồng Kông khá xinh nha!

5. Xôi thập cẩm và cafe hạnh nhân kem muối quán O Ni Huế

Trong những ngày mắc kẹt ở bệnh viện thì t đã có dịp thử đủ thứ trên Grab Food.

Quán O Ni Huế này xôi cực kỳ đầy đặn, ăn no ná thở, rất thơm, topping và nước sốt siêu chất lượng. Topping còn nhiều hơn xôi á. Ship khoảng cách khá xa (hơn 9km) mà tới nơi vẫn còn nóng.

Ăn suất xôi lúc 9h30 sáng mà 4h30 chiều chưa thấy đói lại luôn á trời. Suất này mà ăn ngoài HN chắc phải 60k mất.

Cafe hạnh nhân kem muối cũng rất thơm, ngậy, đậm vị. Đá tan hết rồi vẫn còn đậm vị, ngon tới giọt cuối cùng. Cốc to như là size L của Circle K nhưng mà cafe đầy tận nắp và đá chỉ chiếm chưa tới 10%. T uống tới 4h30 chiều mới hết á trong khi cafe cloudfee hạnh nhân của The Coffee House giá cao gần gấp đôi, size chỉ bằng 1/3 thì t hít 3 ngụm là hết rồi, bỏ lại đá chiếm hơn nửa cốc……

Quán này phục vụ cũng rất chu đáo. Trước khi làm đồ ăn còn gọi thông báo cho t là món nào hết và xin phép đổi sang món khác. Lần thứ 2 t order quán này họ gọi báo là cafe hạnh nhân hết, t nói là t order xa như vậy chỉ vì món cafe của họ, thế là họ lại nói sẽ pha mẻ mới cho t, chờ 15p. T cảm thấy sự nhiệt tình này thật đáng yêu , bõ công chờ đợi ship á.

2 món này cũng vội ăn quên chụp rồi.

6. Sinh tố bơ saboche và bánh tráng cuốn thịt heo

Đây là loại sinh tố thơm nhất và vị gây thương nhớ nhất mà t từng thử. Cho những c nào chưa quen cách gọi vùng miền thì saboche chính là hồng xiêm nha. Ngoài miền Bắc ko có kiểu mix này đâu.

Hồng xiêm kết hợp với bơ phải nói là wowww: vừa béo ngậy đúng vị quả bơ, vừa ngọt thơm đặc trưng kiểu hồng xiêm.

Sinh tố quán này rót ngập tận miệng cốc, tràn cả ra chỗ cắm ống hút (rất muốn liếm nắp nhưng ngại liêm sỉ ạ). Size của họ thì to như size L Circle K. 1 cốc này đủ no đến 3h chiều luôn khỏi cần ăn j thêm…. Phải biết là t rất ham đớp mà uống xong cốc này t đi dạo hết khu ẩm thực vẫn ko có động lực ăn thêm gì nữa… đúng, nó to và đầy như vậy đó c. Món này ngày nào cũng uống nên quên ko chụp.

Quán này tên là Kim Thoa, ở khúc giữa dãy ẩm thực chợ Cồn, chủ quán là 2 mẹ con thì phải. Cô chủ cười rất duyên và con cô ý để đầu đinh rất đẹp trai. Cô chủ này cực kỳ tinh tế, vừa nghe t order đã hỏi lại ngay xem t muốn bớt đường ko. T có hỏi lại là sao chị ấy đoán được siêu vậy, thì chị ấy nói là nghe giọng biết dân HN, thường ăn ít ngọt. Wow! Đây phải nói là đỉnh cao dịch vụ chăm sóc khách hàng luôn á các cô!!!

Con trai cô ý cũng rất nhiệt tình, thấy t quay lại ăn lần 3 với một bộ dáng bơ phờ thì anh í đã đề nghị luôn là lưu số để cần j ới a í ship cho đỡ phải đi. Sau đó t toàn nhờ a í ship cả sinh tố, kem bơ, nước ép và mua hộ cả bánh tráng cuốn thịt heo hàng bên cạnh ship cùng giúp t luôn. Thật sự rất tâm lý và nhiệt tình ấy.

7. Nước ép cóc thơm

Vị chua thanh thanh dịu dịu khó cưỡng! Vẫn là cùng quán bán sinh tố bơ saboche nha. T nói nó ngon tới nỗi vừa bưng ra được 10 giây, đá chưa kịp tan chồng tôi đã uống cạn rồi, t chỉ kịp ké 1 hớp……. -_- Tất nhiên là uống vội quá cũng quên chụp…

Bữa brunch khoái khẩu của chồng t trong lúc nằm viện chính là 1 ly bơ saboche + 1 ly cóc thơm. Vừa phẫu thuật xong người tiêm đầy kháng sinh mà ổng vẫn còn ham ăn thì các c hiểu nó ngon như nào rồi đó.

Quán khác t ko thấy bán món này.

8. Bánh tráng cuốn heo quay

Món này t ăn ở 2 quán. Quán Donald Trung hot quá trời đi đâu cũng thấy nhắc tới nên ban đầu t nghiêm trọng hoài nghi nó có thực sự ngon ko hay chỉ là PR. Mãi đến khi vào viện bí quá ko biết gọi j nữa rồi thì t mới thử order quán này. Miếng thịt cắt rất dài, dày vừa ăn và phần bì quay cực giòn cực dày, ăn phê nha. Nước chấm rất ngon, và kẹp càng nhiều xoài xanh thì vị càng ngon. Rau rất bự và tươi, ko dập chút nào. Có điều t thấy hơi ít so với giá tiền thui T.T

Quán thứ 2 là Bi Mỹ (chợ Cồn, chỗ anh sinh tố mua hộ t). Quán này t ăn loại bánh tráng cuốn thịt heo luộc. Nhìn chung là khẩu phần vừa với giá hơn. Đặc trưng quán này là có rau cải bẹ xanh lẫn rau xà lách để cuốn. Cải bẹ xanh vị đắng nhẹ, hơi the và thơm thơm, cuốn cùng rau bạc hà và tía tô t thấy ngon hơn xà lách nhiều. Ngoài ra quán này có cả ngò rí, cuốn vào thơm hơn hẳn Donald Trung. Điểm trừ là rau có vẻ hơi nát hơn so với Donald Trung.

Nhìn chung là nếu chọn theo khẩu vị thì Bi Mỹ ngon hơn nếu c chú trọng sự kết hợp các loại rau sống nhé.

Thân là người đã ăn món này 4 ngày liền t thấy rất tội lỗi vì ko chụp ảnh, nhưng vì nhìn nó ko có j lạ mắt nên t ko chụp á :))

Hy vọng bài viết này đánh thức con sâu heo trong bụng các c :)) chúc các c ngủ ngon hehehe 😌

Thân ái chào quyết thắng.

Featured

Hi các cô!

Chắc các cô cũng biết t có chút ám ảnh về việc tái cơ cấu lại tủ quần áo, nước hoa và đồ makeup skincare của mình trong thời gian gần đây.

Cụ thể là nhiều thứ dẩm lên mua mua mua, xong về nhà lại ko xài đến mấy, rồi ngồi đấy nhìn mà tiếc tiền :))

Cụ thể là khi phát hiện ra những thứ đáng để đầu tư mua hàng xịn hẳn thì lại ngậm ngùi vì ko đủ tiền.

Để chữa cái bệnh mãn tính này t sẽ lập cái group trên Facebook để t và các cô cùng pass đồ cho nhau nhé.

Quan điểm là đồ phải ít xài và còn dùng tốt thì mới pass nhé.

Giá thì t ko nhất thiết đòi hỏi các cô phải pass rẻ đâu, nhưng thiết nghĩ là đã ko hay dùng đến thì hãy tự hỏi nếu giờ mình bỏ tiền ra mua thì mình sẵn sàng chi bao nhiêu cho món đó, rồi cân nhắc bán ở mức giá tầm tầm đó thôi nhé. Như thế thì pass mới nhanh được!

Còn nếu đã ko muốn cho đi nhanh thì có khi cô vẫn đang muốn giữ nó lại cho riêng mình đó 😉

Ai quan tâm vào link này join group cùng tôi nhé ☺️:

https://www.facebook.com/groups/185186354270689/?ref=share

Còn về việc order sản xuất tại nhà máy, đại khái là vì mục tiêu có hàng xịn, giá siêu tốt cho mọi người thôi, nhưng t cũng chưa biết liệu có khả thi không nữa. Vậy nên cái này để ngày mai t lại nói nha giờ mệt quá rùi TTTT.TTTT

Featured

Dear 500 anh chị em nương tựa 🙂

Tui mới nằm viện 7 ngày hậu covid ra, sốt té xỉu luôn nên bác sĩ túm vào bắt nằm viện. Hết 10 ngày covid lại đến 7 ngày hậu covid, rồi đi công tác bù lại cho đống ngày nghỉ đó nữa. Thế cho nên… tui bận sml… và truyện của tháng 3 tui chưa có sờ gì tới luôn á :(( Bình thường cứ tầm giữa tháng là done hết bài của tháng sau rồi :((

Cho nên dự là tháng 3 truyện ra nhỏ giọt, cơ mà anyway tui sẽ ko drop bộ nào sất, chỉ là ra chậm thôi. Và tui sẽ cho lên sóng một bộ mới của Từ Từ Đồ Chi nữa ó hehehe *háo hức* *háo hức*!!! Ai chưa đọc Từ Từ Đồ Chi bao giờ thì xin mời đọc ngay “Viên tiên sinh luôn không vui“, “Tặng hoa cho Bách Đồ“, “Dáng Vẻ Anh Thích Em Đều Có“, “Peter Pan Và Cinderella“, “Đương Lúc Xuân Tôi Nhớ Đến Người“,… cho bõ cuộc đời nha =)) Mãi iuuu Từ Từ Đồ Chi ❤ ❤ ❤ Mong người ấy đừng bao giờ ngừng viết!!!

Anyway các bác có ai hậu covid mà thấy hơi tức ngực một xíu hoặc bất kì biểu hiện lạ nào thì nên đi khám ngay nhé. Tui thì may là nội tạng ko sao hết, nhưng tui thấy ở viện có những người bị nặng lắm mà triệu chứng thì lại không có gì nghiêm trọng cả. VD có người lúc dương tính chỉ hơi đau họng, không ho hắng, không sốt, không cả chảy nước mũi luôn, hậu covid cũng chỉ hơi tức ngực chút, nhưng đi khám chụp xquang mới phát hiện ra là đã chớm xơ phổi rồi đó, nếu chờ 2 tháng sau mới đến khám thì trắng hết phổi rồi không cứu sống được nữa. Vậy nên bất cứ biểu hiện gì bất thường, dù nặng dù nhẹ thì cứ đi khám ngay để có gì còn phát hiện sớm nha các bác!

Note: Nếu bài nào có link mà các bác click vào bị lỗi thì thường là do bài đó chưa tới lịch đăng. Nếu bài nào có password thì không hiện ảnh ở trang chủ đâu nha, nó chỉ hiện trong menu truyện hoặc là phần link CÁC BÀI MỚI NHẤT ở gần cuối trang chủ thôi nha các bác!

Chúc 500 anh chị em luôn đẹp trai xinh gái, iu đời, rung rinh rủng rỉnh nhé!

Chào thân ái và quyết thắng!

Langsatti

Bài này xin tiếp nối series Things that stunt me in 2024 mà t rất thích và cũng không ngờ là có tận 85 comment :)))))) (Ước gì có thêm cô nào vào tám cùng cho xôm như cái chợ đi, chứ có mỗi 2 chúng tôi thì nó chưa thể nào đỉnh nóc kịch trần bay phấp phới được ạ!).

Okie vậy sau đây là những thứ đã khiến t choáng vì quá đẹp trong năm nay (dù năm nay mới sang được có vài bữa……)

Cũng phải có gì vui vui để bàn nhỉ, chứ dạo này mxh toàn tin cháy rừng Hollywood, chế pháo nổ nhà, rồi mất tích ở biên giới blablabla à… Xem mà ngao ngán.

Pyjamas siêu sang

Áo choàng ngủ tung bay

Kimono và những chiếc áo choàng phong cách lễ hội

Đây chính là kiểu đồ ngủ trong mơ của tui

Denim trenchcoat phối boots da đỏ. Lâu lắm mới thấy trenchcoat may bằng vải denim mà nhìn nó ngầu đét nhỉ!

Form túi khá xinh, có thể phối với tất cả những thứ bên trên, và có thể handmade

Xẻ tà buộc dây đồ

T bị lụy mấy cái áo dài kiểu xẻ tà buộc dây basic như này ấy :(( nhất là nếu mà vải nó bay bay nữa thì lụy tới chớt luôn quá… Mỗi tội mập lùn mặc ko hợp :((((

Những thứ xinh đẹp thường lại chỉ hợp với hội cao gầy :((

Quả tóc và cặp kính hợp nhau cháy quá xá TT>TT!!! Đúng kiểu rock chic!
Kiểu tóc đúng chất mermaid luôn, mà sao bò liếm nhìn vẫn xinh chứ lại

Chiếc bèo xinh quá xá

Dùng ren,voan để che bớt những nơi sexy nhất trên cơ thể, luôn khiến người ta mơ màng hơn là phô bày hết ra.
Chi tiết xếp ly xòe quạt tôn eo quá xinh!
Mặc gì với vest cho sang?
Mặc đồ trong veo đeo thêm cặp kính râm nhaaa *w*

Phong cách boho đem lại hơi thở tự do, không ngờ nam giới mặc lại rất nam tính, mà nữ mặc thì siêu ngầu

Bản phối màu tuyệt diệu

Nước ảnh gây lụy quá :<
Ngôn ngữ thể hiện rất đơn giản mà hiệu quả
Một kiệt tác của AI
Ít khi thấy xanh với hường hợp nhau đến vậy :))
Gile da lộn phối len mohair cổ lọ – by Veo’s
Một thiết kế áo dài xinh. T thích ý tưởng để ren thêu bên ngoài lớp lót hai dây, nhìn vừa mong manh vừa tinh tế
T thích cái áo thôi nha còn cái quần dây nhợ lòng thòng kia thì ko phải gu của t. Giới trẻ giờ sao cứ thích những cái chi tiết diêm dúa thừa thãi thế ko biết. Ko sợ quấn vào bánh xe, quạt cây à :)) cuộc sống cũng đơn giản thôi đừng dính vào những thứ ràng buộc thừa thãi ko cần thiết kẻo mắc mệt đó nha!
Một bức ảnh đơn giản nhưng gợi ý rằng việc trải một chiếc thảm dài dọc theo chiều dài căn phòng
có thể làm tăng cảm giác rằng căn phòng rất dài.
Dùng macrame làm rèm sao nhìn nó lại Hy Lạp thế ko biết. Vừa nhìn đã cảm giác như ngửi thấy mùi của biển.

Gốm xanh turquois đem lại cảm giác dịu êm, bình yên. Decor lục bình, macrame lại thêm gốm xanh thì hết nước chấm.

Trùng hợp tạo thành bộ vòng đôi hoàn hảo

Tóc nâu, áo đen, khuyên vàng – chưa bao giờ combo này lại sang chảnh như thế, mặc dù vẫn rất tinh giản
Một em túi trống quá ấn tượng.
Con gái lắm khi vẫn phải phức tạp hóa vấn đề lên mới thích cơ nhỉ =))

Giống mèo Devon Rex mê quá mê *w*

Xinh tươi lung linh trong nắng =))

Cho t xem vài thứ khiến các cô mê mẩn dạo gần đây nhé!

Do ảnh hưởng của việc nghỉ sinh ở nhà 6 tháng chăng, mà nay t lại có hứng thú bất ngờ với thời trang pyjama, thứ mà trong suốt gần 30 năm cuộc đời t thậm chí chưa từng mua =)) (ở nhà toàn mặc quần đùi vải bông, cái nào ưng quá xá thì rách đũng cũng ko bỏ =)) )

Nhưng quả thực là cái ý nghĩ về pyjama siêu sang nó cứ ám ảnh t mấy tuần nay – còn gì ngầu hơn là khi c mặc pyjama đi ra khỏi nhà mà người khác phải ngoái nhìn vì không hiểu sao mặc đồ ngủ trông cũng chanh sả như thế? Có khi đang đi trong trung tâm thương mại thì người ta lại nghĩ cô là cư dân sống ở trên tầng chóp tòa nhà, đang xuống “đi chợ” ấy.

Nếu b bước ra đường với một giao diện “xuề xòa” như thế này, ai mà không nghĩ b giàu?
Kể cả là đầu bù tóc rối, tay xách túi rác!

Tương tự như câu chuyện mấy ông đi dép lào mặc quần xà lỏn uống trà đá vỉa hè nhưng vẫn không giấu nổi khí chất đại gia vậy =)) (ok thật là phù phiếm nhưng ai chẳng thích vậy đúng ko?) Không phải chỉ là vì tướng tá, mặt mũi, hay vì con điện thoại Vertu đâu, nó toát lên từ bộ đồ mặc ở nhà trông “chill chill” nhưng không hề xoàng xĩnh.

1. ĐIỀU QUAN TRỌNG VẪN LÀ KHÔNG MỘT VẾT NHĂN

Thoạt nhìn b càng xuề xòa bao nhiêu thì giao diện miễn nhăn của b lại càng phát huy hiệu ứng sang chảnh bấy nhiêu. Chill mà không nhàu – đó là sự tương phản đến mức biến thái!

Không cầu kỳ, thậm chí không họa tiết, không ren rủng, nhưng không hề có một vết nhăn!

Không thể soi ra được một nếp nhăn nào trong những hình ảnh xuyên suốt bài này, ngay cả khi bộ đồ đó là chất thô cotton.

Vải thô nhưng vẫn không một nếp nhăn

Có thể b không biết, nhưng để làm cho chất liệu cotton kháng được nhăn thì phải dùng công nghệ cực kỳ tốn kém vào khâu sản xuất vải (ngay từ lúc canh tác cây bông đã phải chọn lọc giống, nguồn nước, tiêu chuẩn nông nghiệp… rồi). Một chiếc áo như vậy có thể bán với giá 2-3 triệu mà không cần design cầu kỳ gì cả. Và dĩ nhiên nó toát lên vẻ sang chảnh không thể che giấu, dù b có biết giá cả hay công nghệ đằng sau nó hay không.

Một loại chất liệu khác mặc cũng rất sung sướng mà lại hầu như không nhăn là vải steen. Bề mặt óng nhẹ như lụa, mặc trơn tuồn tuột, mát lạnh trên da, thấm hút tốt và gần như không nhăn vì là sợi tổng hợp. T đang trải nghiệm loại vải này và nói thật là mặc phải giãy đành đạch lên vì sướng!

Độ óng ả lụa là, cảm xúc mơn man tuyệt vời trên làn da, độ bay uyển chuyển và ưu điểm không nhăn giúp vải steen trở thành lựa chọn số 1 khi may đồ ngủ

2. THIẾT KẾ TỐI GIẢN

Đối với gần như mọi loại trang phục, thiết kế càng tối giản, ít chi tiết trang trí diêm dúa thừa thãi, thì càng làm nổi bật sự sang trọng của chất liệu. Đó là lý do vì sao chủ nghĩa tối giản (minimalism) ngày càng lên ngôi. Tối giản là điều kiện cần (dù chưa đủ) của vẻ đẹp sang ngầm (old money/ quiet luxury – tìm hiểu thêm về xu hướng này ở bài này nhé).

Không cầu kỳ nhưng sang khỏi bàn!

B có thấy là trong 3 hình ảnh nãy giờ thì bộ vàng này trông sang trọng nhất dù ít chi tiết trang trí nhất không? Nó thậm chí còn không có viền!

Tất nhiên nếu full trắng thì vẫn nên có tí viền chứ không thì khác gì……..

3. HỌA TIẾT TINH TẾ

Thật khó mà rút ra được một công thức để tóm gọn được như thế nào là họa tiết tinh tế! Nhưng nhìn bằng mắt thường b vẫn nhận ra được sự tinh tế đó phải không? Ví dụ khi t nhìn hình ảnh này, kể cả không cần thấy mặt mẫu, thậm chí ko cần phải nhìn cái túi xách, điện thoại,… t vẫn lập tức có ấn tượng rằng khứa này chắc hẳn vừa thức dậy trên chiếc giường trăm mét vuông =))

Sau đó mới nhìn thấy họa tiết ở lưng và nhận ra đồ là của GUCCI thì phải. Nhưng kể cả nếu không có phần thêm vào ở lưng thì vẫn rất sang rồi.

Họa tiết kiểu này đủ chill chưa nè

Họa tiết này mặc đi resort quá chuẩn nè, xách thêm cái giỏ mây thì hết nước chấm.

Họa tiết tiệc tùng thâu đêm, nhất mấy cái mẫu vải hơi óng óng kiểu lụa, steen nhìn là biết mặc vào lăn lăn trên giường phê đừng hỏi.

Họa tiết quẩy ngày =))

Họa tiết đủ đẹp thì không cần trang trí cầu kỳ thêm gì cả, cũng ko cần phải phối thêm phụ kiện để cho đúng concept này kia.

Vừa chill chill tại gia vừa thư thái dạo phố. Gu của t là mấy mẫu rộng rộng, bay bay kiểu này, mỗi khi bước đi là nó phải bay thật bay, nhất là nếu nó xẻ 3 tà nữa thì u mê không lối thoát!

Vừa bay bổng vừa phóng khoáng như bước ra từ một studio nghệ thuật ❤

Đối với t thì trải nghiệm khi mặc rất quan trọng. Màu sắc, độ bay khi di chuyển, cảm xúc trên làn da đều ảnh hưởng rất mạnh tới tâm trạng của t trong ngày nên việc lựa chọn chất liệu như thế nào là yếu tố số 1. Nếu 1 bộ pyjama có thể làm cho tâm trạng của mình luôn high và nó lại đẹp (tất nhiên là ko lộ liễu hay khiêu gợi) nữa thì chẳng có lý do j mà t không mặc ra đường =))

12 xu hướng mà thời trang Việt Nam chưa bắt kịp

Trong bài viết này t sẽ nói tới 12 xu hướng thẩm mỹ mà thời trang Việt Nam xưa nay chưa tận dụng được, nhưng trên thế giới có thể đã nhen nhóm từ lâu rồi.

1. Tùng bí x họa tiết hoa

Tùng bí có thể rất trẻ con, cũng có thể rất cá tính, hoặc rất duyên dáng classy…

Chiếc tùng bí tưởng cute hột me nhưng vẫn trẻ trung và sang chảnh khi phối với ren hoa nhí

Nhưng tùng bí chưa bao giờ sôi nổi, năng động như khi được phối với những họa tiết hoa ngọt ngào.

Chất liệu gấm giúp phần tùng bí có độ bung xòe như một đám mây. Chiếc váy Silvia Tcherassi rea dress này được bán cháy hàng với giá $1250 trên marissacollections.com

Cũng là gấm nhưng có lẽ do phần tùng khá dài và vải nặng hơn mẫu trên nên độ bông xòe không tốt bằng. Tuy nhiên tổng thể vẫn rất đặc sắc.

2. Chất liệu da lộn (suede)

Ở VN, da lộn thường được dùng làm giày hơn là quần áo, có lẽ vì nó hơi bí. Ngay cả giày bằng da lộn cũng khá hiếm gặp. Tuy nhiên, da lộn có vẻ đẹp độc đáo của nó và đem lại khí chất khác biệt cho người mặc.

Thứ nhất, nó có hiệu ứng ánh sáng mờ, kiểu óng nhẹ chứ không rực hẳn lên như lụa nhân tạo, hiệu ứng này không chất liệu nào khác có được.

Thứ hai, so với da pu thì da lộn lên dáng mềm mại ít đơ hơn, bớt hầm hố hơn nhưng vẫn rất “cao bồi”. Do đó, những ai ngại quá nổi bật nên không mặc da pu thì hoàn toàn có thể tự tin mặc da lộn. Da lộn đem lại một khí chất trầm lắng, khiêm tốn hơn cho người mặc so với các loại da khác.

Da lộn đem lại một khí chất trầm lắng, khiêm tốn hơn cho người mặc so với các loại da khác.

3. Sự phối hợp giữa gấm, tafta (taffeta) và tơ, voan

Tafta, gấm có thể lên dáng đứng rất đẹp, tuy nhiên trông hơi đơ nên không thực sự được mặc nhiều trong những dịp thường ngày (nhất là với những người sợ trở thành tâm điểm gây chú ý).

Trái ngược lại với nó, voan, tơ với độ rủ và bay mềm mại, thường được dùng mặc hàng ngày nhiều hơn. Nhưng vì không được đứng dáng cho lắm nên những chất liệu “buông lơi” thế này thường không mặc được vào những sự kiện mang tính trang trọng.

Nhưng khi kết hợp hai chất liệu đối lập này, các nhà mốt đã cho ra những siêu phẩm “cứng mềm vừa vặn” như vậy:

Sự phối hợp giữa tafta/gấm và tơ/ren cho ra bố cục tổng thể hài hòa hơn nhiều, song mới chỉ được các nhà mốt trên thế giới ứng dụng chủ yếu vào những thiết kế mặc đi sự kiện. Nếu muốn ứng dụng cho người bình thường mặc ra đường thì t chưa gặp mấy, đặc biệt là ở VN.

4. Tạo phồng bằng viền ren

Những đường cắt cầu kỳ như hình dưới đây thì không còn hiếm nữa, các local brand hàng thiết kế đã khá phổ cập rồi. Tuy nhiên việc sử dụng dây ren giữa các mảng để tạo thêm độ phồng như vậy thì vẫn còn ít gặp, trong trí nhớ của t chỉ có mỗi Roseedematin là đang dùng nhiều kỹ thuật này.

Thậm chí trong hình này có thể thấy nhà thiết kế không chỉ dùng dây ren để tăng độ cứng cáp mà còn độ thêm 2 đường gân (màu đen) nữa để hiệu quả tăng thêm.

Thiết kế này được bán trên soolinen.com với giá tương đương 1500k

5. Làm mới bộ suit bằng cách phối vải hiệu ứng (vân nổi, vân chìm,…)

Trước nay đã có những nhà thiết kế thử làm mới bộ suit bằng việc sử dụng vải hiệu ứng (ren, laser cut,…) để may toàn bộ, từ đó cho ra những thành phẩm phá cách như thế này…

Những thiết kế này không xấu nhưng phải thừa nhận rằng nó hơi “lố” để người bình thường mặc trong những dịp hàng ngày, trừ phi bạn là nghệ sĩ thì mặc như này chẳng có gì đáng nói.

Nhưng đã có những bộ suit phá cách thành công “trong khuôn khổ đời thường của người thường” bằng việc phối một phần vải hiệu ứng. Ví dụ như thế này:

…hay như thế này

Ảnh từ 8 đời rồi tìm mãi mới ra hic hic. Cổ áo này không phải là áo vest nhưng nếu đổi thành áo vest thì mình đã có một bộ suit tuyệt vời!

6. Sơ mi vá phối…

T đang nói đến những thiết kế như này:

Trông khá… mát mẻ mà lại kín đáo… Nói chung là t thấy rất ấn tượng nhưng vẫn có thể thoải mái mặc ra đường được. Tiếc là ở Việt Nam chưa thể dễ dàng tìm mua được những thiết kế sơ mi kiểu này.

So ra thì “vá nhẹ” như vậy lại dễ mặc, dễ ứng dụng hơn rất nhiều so với những chiếc sơ mi full hiệu ứng thế này:

Full hiệu ứng như này thì quá nổi bật rồi, chỉ phù hợp mặc đi resort thôi!

7. Yếm ren

Bắt đầu từ những thứ như này mà t có cảm nhận là yếm ren có thể sẽ làm nên chuyện trong tương lai, nhưng ko biết là xa hay gần.

Sáng tạo là không có giới hạn nhưng trong mảng thời trang, t nghĩ sáng tạo nên nằm trong khuôn khổ nhất định: sáng tạo làm sao để tôn dáng, tôn lên khí chất của người mặc và tăng độ thoải mái, độ tiện lợi khi mặc, chứ không phải sáng tạo chỉ để cho khác người.

Nhưng có lẽ nếu được bắt trend thì nó cũng sẽ khởi nguồn từ các nhà mốt trên thế giới trước, bởi t thấy dạo mấy năm nay thị trường hàng thiết kế của VN đã khá cạn kiệt chất xám rồi (khúc này hơi lạc đề nhưng cũng là cái gai trong lòng t nên t cứ dông dài thêm vài câu nhé). Hai biểu hiện rất rõ ràng là:

1, Lười sáng tạo:

T thấy hay có những thiết kế y xì đúc của Tung Của hoặc của 1 shop khác giá rẻ (xin miễn bàn là bên nào ra mẫu đó trước vì cũng chẳng đủ dữ kiện để kết luận, t chỉ biết là 2 bên nhìn giống nhau), chỉ khác mỗi chất liệu hoặc một vài chi tiết nhỏ xíu xiu, và rồi có ngay phiên bản “hàng thiết kế” giá trên trời. VD rất rõ ràng đây:

Ngay cả nếp gấp dưới ngực cũng y chang nhau, chứng tỏ bê nguyên cái rập của người ta ra mà cắt may rồi, không hề đầu tư thêm chút chất xám nào vào để nâng cấp form dáng. Thậm chí chất liệu nhìn cũng không sang hơn là mấy, vậy mà có thể đội giá gấp 5 lần! Lười sáng tạo nhưng cũng hiệu quả phết đó chứ!

Hoặc là đây:

Chỉ điều chỉnh 1 xíu chỗ cổ áo, cổ tay áo và đệm thêm chút ở cầu vai là đã có một version khác giá gần gấp đôi. Được cái là bên rẻ hơn kia cũng chịu khó thuê người mẫu Tây, nên lên ảnh lookbook trông vẫn khá là khí chất. Nhưng người bình thường mặc lên sẽ thấy chỉ một chút xíu khác biệt về chất liệu và cổ áo kia đã khiến mình trông khác hẳn rồi. Anyway thì cái t đang nhấn mạnh ở đây là sự lười sáng tạo: một trong 2 bên đã gần như copy y nguyên của bên còn lại để đỡ phải mất công nghĩ.

2, Sáng tạo quá lố, phá cách đến mức thảm họa:

Nhưng gần đây t thấy quá nhiều sáng tạo thảm họa, nghĩa là sáng tạo tới mức sản phẩm làm ra không còn giá trị sử dụng thực tế: không ai dám mặc ra đường vì sợ trông quá trẻ con, sợ lập dị quá lố, sợ khiêu gợi quá đà, sợ lôi thôi cồng kềnh, sợ bị túm vào trại tâm thần,… Xin điểm qua vài ví dụ mà t gặp gần đây, nhìn mà chỉ biết thở dài ngao ngán:

8. Dùng plastic, vải gió để phối trang trí:

Cái này thì hiếm gặp ngay cả trên thế giới, vì hiệu ứng của nó trông khá cool ngầu theo hướng “trẻ trâu”, thành ra đối tượng người dùng bị giới hạn. Tuy nhiên t vẫn thấy nó khá đột phá và vẫn có thể được ứng dụng theo nhiều cách khác để đem lại những hiệu ứng phong phú hơn là chỉ cool ngầu.

Ví dụ như chiếc áo này, trông khá hay ho nhưng “người lớn” có lẽ sẽ không mặc:

Hoặc như chiếc áo này (mò mẫm mãi t mới tìm lại được ảnh), khá sáng tạo và hoàn toàn có thể dùng để nói lên một thông điệp về tác động hủy diệt của nylon đối với môi trường…

9. Chất liệu dân gian: cói, lục bình, macrame, họa tiết thổ cẩm, gạch hoa…

Ở VN thì những sản phẩm mang hơi hướm mộc mạc này đã khá phổ biến rồi, nhưng trông lại không được sang như hàng “ở bển”, bởi chưa thực sự được đầu tư chất xám vào khâu thiết kế mà mới chỉ đơn thuần đánh vào giá trị “handmade” để chụp ảnh đi du lịch hoặc để bán với tư cách một món quà lưu niệm đơn giản cho khách du lịch thôi.

Cùng điểm qua một vài tác phẩm vừa mộc, vừa sang ở bển để nhìn thấy tiềm năng ứng dụng vô hạn của những chất liệu dân dã nhé:

Đan lát cói, lục bình,… được đẩy lên một tầm cao mới nhờ tư duy thẩm mỹ đỉnh cao, thậm chí không cần sử dụng đến những kỹ thuật đan lát cầu kỳ. Những thiết kế này thậm chí có thể đeo đi làm mà vẫn không hề có cảm giác tùy tiện.

Những họa tiết thổ cẩm khi được biến tấu và làm mới cũng có thể đem lại vẻ đẹp rất sang chảnh chứ không phải lúc nào trông cũng chân quê.

Ngay cả khi sử dụng những họa tiết mang hơi hướm dân tộc, không nhất định phải đúng 100% là họa tiết thổ cẩm, ví dụ như những trang phục dưới đây, thì cũng có thể đạt được hiệu quả thẩm mỹ mới mẻ, khác biệt.

10. Đời thường hóa áo dài và các loại trang phục truyền thống dân tộc

Nếu để ý có thể c sẽ thấy trong khoảng 2-3 năm gần đây, những bộ sưu tập thời trang dần được thổi hồn ngày càng nhiều bởi các loại quần áo truyền thống như áo dài, áo lục bình,… Các bộ sưu tập khá mới lạ của Đing Đang là một ví dụ điển hình. Chúng không hẳn là áo dài, nhưng lại gợi nhớ đến áo dài hoặc một loại trang phục truyền thống nào đó mà chính chúng ta chẳng nhớ tên. Đôi khi chúng thậm chí trông giống như sườn xám.

BST Cẩm Thượng Thiêm Hoa – Đing Đang
Những chiếc áo có cổ giống như áo dài, nhưng lại không phải áo dài

Hoặc những thiết kế na ná áo yếm, nhưng hướng tới có thể mặc được hàng ngày thay vì chỉ ứng dụng vào những dịp lễ Tết, trung thu

Tuy Đing Đang không phải là gu của t, cái t nói đến không phải là đẹp hay xấu, dễ mặc hay không, cái t nói đến là xu hướng lấy cảm hứng từ trang phục truyền thống của bọn họ. Đối với xu hướng này, biểu hiện rõ nhất là việc “nhặt” một, hai đặc điểm của loại trang phục truyền thống nào đó để đưa vào các loại quần áo mặc hàng ngày, và ngoài ra có một biểu hiện khác nữa là việc đặt tên cho các bộ sưu tập, các sản phẩm đó bằng những cái tên Hán Việt nghe hơi “Nôm Nôm”, “Tàu Tàu”,…

Sự xuất hiện của những loại quần áo không phải trang phục truyền thống, nhưng lại trông na ná như vậy, và có thể mặc được trong đời sống hằng ngày mà không sợ bị lố

T khá kỳ vọng rằng xu hướng này sẽ dần dần đưa áo dài vào trong cuộc sống hằng ngày, để phái nữ chúng ta có thể mặc áo dài mà không cần phải chờ những dịp lễ Tết hay những dịp đi chơi đặc biệt nữa.

Việc thử nghiệm những chất liệu mới mẻ như denim hay phụ kiện khác lạ như mũ nồi cũng giúp tà áo dài cách tân thêm phần hiện đại, đời thường so với trước đây.

Trên thực tế, thời trang quốc tế đã có những sản phẩm mà vừa nhìn đã nhớ ngay tới áo dài cách tân, thậm chí nếu gọi đó là áo dài cách tân thì cũng không ít người phải bán tín bán nghi, nhưng so với áo dài cách tân của VN hiện nay thì trông các sản phẩm đó lại hiện đại và “đời thường” hơn nhiều, ví dụ như sau:

Nếu nói đây là áo dài cách tân thì cũng sẽ không ít người tin là thật. Mặc dù sự thực thì đây là những thiết kế của nước ngoài và chúng ta không chắc được là những nhà thiết kế đó có biết chút gì về áo dài Việt Nam hay không. Chỉ là một sự giao thoa trùng hợp nhưng cũng đủ để gợi ý về một tương lai mà áo dài cách tân có thể được biến tấu để sử dụng hàng ngày thay vì chỉ trong những dịp nọ, dịp kia.

Chỉ cần phần tà áo lệch sang một bên là đã có thể có người tin rằng đây là áo dài cách tân Việt Nam
Một thiết kế nếu nói là áo dài cách tân thì không cãi được, nhưng nếu gọi là quần áo mặc bình thường thì cũng không cảm thấy sai sai

Cũng có tà trước tà sau gần giống như áo dài, nhưng lại là những thiết kế của Dior (2017)

Những thiết kế này có thể trông rất Tây, nhất là khi phối với những phụ kiện thô mộc như túi cói, xuồng cói… hoặc những món đồ mang hơi thở tự do như khăn turban, kính râm, hoa tai bản lớn… nhưng nếu so ra thì cũng không khác một chiếc áo dài cách tân là mấy. Nhờ đó, t thấy được một vẻ đẹp “tiềm ẩn”, “tiềm năng” chưa được khai thác nhiều của tà áo dài VN.

11. Giả quilt hoa

Với tốc độ sold out cực khủng gần đây của những mẫu vải giả quilt, t tin rằng không chỉ mình t mê mẩn loại họa tiết này.

Họa tiết giả quilt vừa mộc mạc (như một món đồ handmade), vừa đáng yêu, vừa lạ lẫm bắt mắt mà không hề có gì lố. Tuy nhiên hiện tại cũng chưa thấy họa tiết giả quilt được ứng dụng phổ biến vào may quần áo mà mới chỉ giới hạn ở chăn ga, trải bàn, túi tote.

Những chiếc “gạch bông” xinh xỉu cũng có thể tạo nên họa tiết giả quilt vừa yêu vừa lạ vừa chất ngất nha. T luôn cảm thấy gạch bông là một phần không thể thiếu trong hội họa dân gian và nên được đưa vào thời trang nhiều hơn.

Yếm này nếu được may với họa tiết giả quilt thì còn gì bằng?

T thì cho rằng nếu dùng để may áo dài cách tân, yếm, quần yếm thì họa tiết giả quilt trông sẽ rất hay ho nha.

12. Những tông màu macaron ngọt ngào, tươi tắn

Trước dịch Covid, những gam màu pastel rất được ưa chuộng bởi nét tao nhã, tiểu thư, bình yên. Tuy nhiên từ sau Covid, t cảm thấy những gam màu macaron mang lại hơi thở rạng rỡ, đầy sức sống và có chút ngọt ngào, vui tươi mới thật sự là cái vibe mà chúng ta cần để sốc dậy tinh thần.

Những gam màu macaron khiến chúng ta trông trẻ trung, thân thiện và yêu đời hơn.

Ngọt ngào rạng rỡ như macaron

Có xu hướng nào mà các cô cảm thấy đặc biệt hứng thú và muốn thử nghiệm không? Chia sẻ với t nha!

8 tips ăn mặc cho các nàng có body hình chữ nhật

Body hình chữ nhật mà t nói đến trong bài này có nghĩa là, khi nhìn trực diện, ba vòng của nàng không chênh nhau quá nhiều, eo không nhỏ lắm, hông và ngực cũng không nở lắm, nhìn không rõ khúc trên khúc dưới. Những nàng nào có khung xương như vậy hãy tham khảo 8 cách hack dáng sau đây nhé.

1. Quần cạp cao ống xòe đơ với ren 3D tạo hình loe ra ở hông

Phần ren phối 3D như này tạo độ loe ra cho hông của bạn
Khâu chọn vải rất cần thiết vì nếu vải thiếu đi độ đơ, phần ống quần sẽ rủ xuống như hình này thay vì xòe ra, khiến cho thân dưới bị thẳng đuỗn xuống. Vải gió, vải linen tưng, vải tafta là một số chất liệu có thể lên dáng xòe, phồng được.
Quần ống rộng may bằng vải linen tưng sẽ có độ xòe như này
Một số loại ren dày và cứng cũng có thể lên dáng ống quần xòe rộng

Ở trên có thể mặc gile ôm vào người để tôn eo lên. Đừng quá lo lắng nếu bạn không có ngực, vì mặc gile mà ngực bự thì trông cũng không sang. Hơn nữa trên cả cơ thể chỉ cần có 1 điểm ôm vào (eo) và 1 điểm loe ra (hông) là được, đã tạo thành hình quả lê rồi, không nhất thiết phải loe cả ngực lẫn hông, vì nếu cả ngực cả hông đều loe ra thì trông sẽ bị fake quá vì dù sao mấy chỗ loe ra đó cũng không phải hàng thật.

Nếu nàng vẫn muốn phải loe cả trên cả dưới để tổng thể trông giống đồng hồ cát hơn là hình quả lê, hãy tìm cách làm cho vai trông rộng ra theo bề ngang. Ví dụ, chọn loại áo có tay hơi nhún phồng ở đầu vai hoặc vai xòe, vai độn ngang rộng hơn vai thực tế, vai trễ bẹt, vai trễ bèo, vai thủy thủ… mục đích để làm phần vai trông loe ra. Hãy xem vài hình minh họa dưới đây.

Vai thủy thủ và hông loe giúp che đi khuyết điểm của body hình chữ nhật
Vai trễ bẹt cũng giúp phần phía trên eo nhìn nở ra hơn theo chiều ngang
Vai trễ bẹt là bạn thân của những nàng body hình chữ nhật
Vai trễ phối bèo đơ khiến nửa thân trên trông bạnh ra hết sức có thể
Hoặc kiểu vai liền với cổ đổ như này cũng khiến phần trên eo phình ra, tạo thành dáng đồng hồ cát
Dùng bèo cánh tiên cũng là một phương án để mở rộng vai sang hai bên.
Nhưng cần phải luôn chú ý để áo ôm sát vào vòng eo.
Một kiểu thiết kế vai áo khiến phần vai trông bạnh ra theo bề ngang so với phần eo
Cutout như mẫu này khiến phần vai và eo trông như tạo thành một hình trái tim, do đó cũng góp phần làm cho thân trên bạnh ra hai bên và eo nhìn mảnh hơn.
Phần trên eo có thể được làm loe ra bằng cách mặc thêm một cái áo choàng ngắn tay tay xòe xòe bay bay như thế này, và như vậy khỏi cần cố độn ngực

Đối với phương án làm loe nửa trên cơ thể như thế này, quan trọng nhất là phần loe ra phải nằm cao hơn hẳn phần chiết eo. Nếu hai phần đó cách nhau quá gần thì hiệu quả ăn gian thị giác sẽ kém đi.

Ngoài ra cần tránh những chiếc áo vừa có vai loe lại vừa có toàn bộ tay áo phồng, bởi như vậy phối với quần loe nữa thì trông cả người sẽ lùng bùng lôi thôi từ trên xuống dưới.

Áo tay phồng sẽ không nịnh dáng nếu body của nàng hình chữ nhật.

2. Váy liền xòe 2 tầng với tầng ngực loe

3. Làm phồng hông với dáng áo peplum

Nếu nhìn kỹ thì bạn mẫu dưới đây cũng có body hình chữ nhật (hông không nở hơn eo là mấy). Nhưng vì mặc áo form peplum (thắt eo ngay dưới hoặc gần sát chân ngực, sau đó xòe rộng ra) nên trông người không bị thẳng đuột.

Phần siết vào ở ngay dưới chân ngực của chiếc áo peplum sẽ biến thành một vòng eo giả. Phần tà áo xòe rộng nếu phối với quần loe/váy xòe sẽ khiến bố cục tổng thể trông có chỗ lõm (vòng eo giả) và chỗ lồi (dưới vòng eo giả) rõ ràng hơn. Chiếc vai trễ phối bèo nhún có độ đơ như hình cũng ăn gian giúp tôn ngực hơn và làm cho vai rộng thêm so với đường eo giả.
Áo peplum có thể kéo dài tùng ra hoặc thêm tầng bên dưới để trở thành một chiếc váy ăn gian vóc dáng cho nàng nào body hình chữ nhật
Trẻ con chưa dậy thì cũng không có eo, nhưng khi mặc form áo peplum thì body vẫn có lồi có lõm chứ không bị thẳng đuỗn
Áo peplum tùng bí
Form peplum tafta có thể trông hơi cứng đơ nhưng khi phối với vai bẹt bằng voan liền có thêm sự nhẹ nhàng cho tổng thể và ăn gian thêm thân trên để tạo hình đồng hồ cát được rõ nét hơn
Cũng là peplum với phần vai bẹt giúp mở rộng vai và hông, nhấn eo rõ hơn, nhưng ở đây phần vai được làm bằng tafta thay vì voan nên trông hơi cứng hơn so với mẫu trên.
Kết hợp form peplum để nhấn eo mở hông và áo choàng ngắn để mở vai giúp chia tách bố cục khúc trên khúc dưới rõ ràng hơn

Cần lưu ý rằng form áo peplum có thể khiến bạn trông dừ đi nếu phần siết eo ở dưới thấp hơn nhiều so với chân ngực (ví dụ như hình dưới đây):

4. Thắt lưng to bản

Nếu nàng có body hình chữ nhật nhưng cũng không bị lép mông, thì một chiếc thắt lưng to bản như thế này sẽ giúp tạo hiệu quả thị giác rằng nàng cũng có khúc trên khúc dưới rõ ràng, và giúp tôn mông nàng lên khi nhìn ở góc nghiêng.

Thắt lưng to bản giúp chia tách bố cục tổng thể thành 2 phần trên dưới rõ ràng hơn

Tuy nhiên phương án này không dành cho những cô nàng mông lép hoặc béo bụng dưới đâu nha, vì trường hợp đó mà đeo dây lưng thì trông sẽ càng lộ ra khuyết điểm phần dưới của mình đó.

5. Bèo đơ giúp ăn gian mở rộng phần hông

Việc thêm bèo vào hông sẽ giúp hông trông rộng hơn so với eo, nhưng với điều kiện là phần bèo này phải làm bằng loại chất liệu có độ đơ, ví dụ như tafta hay gấm xốp, thì mới có thể xòe được ra thay vì rủ thẳng xuống.

Bèo đơ ở giúp tôn hông
Kaki là một trong những chất liệu đảm bảo được độ xòe của bèo

Nếu chất liệu không đủ đơ, có thể tham khảo làm dáng tùng bí như thế này…

Tùng bí giúp tạo độ xòe cho chân váy

… hoặc viền thêm ren cứng để làm cho phần bèo thêm xòe…

Viền ren giúp phần bèo thêm đơ và xòe rộng hơn.

Hoặc thêm ren cứng vào giữa các tầng váy để định hình cho tùng váy khỏi bị rũ xuống.

Ren cứng thêm vào giữa các tầng váy để định hình cho tùng váy xòe hơn.
Khi tùng bí may bằng chất liệu đơ như tafta, gió,… thì độ xòe được boost lên gấp bội

6. Những đường cắt đắt giá

Có những chiếc váy được thiết kế đường cắt phối đặc biệt giúp tạo độ phồng mà không cần bèo. Ví dụ như sau:

Gia Studios Fashion Collections For Women _ Moda Operandi

Khi mặc những thiết kế kiểu này thì bạn không có hông cũng thành có hông.

Nhược điểm của phương án này là khiến chúng ta bị viêm màng túi, phải ăn mỳ tôm vài tháng, khiến cho bụng mỡ lại xồ ra…

7. Váy yếm dáng chữ A

Mặc váy yếm dáng chữ A là một cách cải biến body hình chữ nhật thành body hình tam giác. Phương án này khá dễ làm vì chỉ cần vải kaki cơ bản cũng có thể lên được dáng A xòe như thế này.

Cải biến body hình chữ nhật thành body hình tam giác với váy yếm dáng chữ A

Ngoài ra có thể thêm bèo ở gấu váy để tăng thêm độ xòe cho thân dưới. Để độ xòe duy trì được tốt nhất thì váy nên dài tới ngang đùi hoặc cùng lắm là trên đầu gối.

Phương án này cũng rất tôn chân người mặc nên nàng nào chân dài chân thẳng cứ tự tin mà triển khai nhé. Tuy tạo hình tam giác không khiến nàng có vẻ sexy hơn nhưng trông lại rất cute đó.

8. Váy babydoll
Váy babydoll cũng giúp nàng chuyển biến ấn tượng tổng thể từ tạo hình hình chữ nhật sang hình tam giác.

Cũng như chiếc váy yếm dáng A, váy babydoll có thể tăng độ xòe thân dưới bằng cách thêm viền bèo và chỉ nên mặc dài đến trên đầu gối để duy trì độ xòe và không khiến người mặc trông luộm thuộm.

Hy vọng 8 gợi ý này của t sẽ giúp các nàng có thêm ý tưởng phối lại tủ đồ của mình và tìm thấy những item chân ái để mặc và sắm sửa nhé.

Xem mục lục

Nghiêm Hành lần này đi công tác đã hơn nửa tháng, Lộc Miên cũng ở trường học hơn nửa tháng. Nghiêm Hành kêu cậu cuối tuần về nhà, Lộc Miên không nghe. Núi cao hoàng đế xa, Nghiêm Hành cũng quản không được, có chuyện gì chờ Nghiêm Hành về nhà lại nói. Lộc Miên ngoài việc nhớ Nghiêm Hành ra thì những chuyện khác đều khá tốt, chỉ có duy nhất một vấn đề – cậu phát sốt.

Đã là tháng 10, trời dần dần chuyển lạnh, Lộc Miên đêm qua thấy Trần Tục đang xem sách liền mặc áo ngủ ra ngoài ban công gọi điện thoại. Một lần gọi đã buôn chuyện hết hai tiếng, hứng gió lạnh ngoài trời, hôm sau liền phát sốt. Vốn định cuối tuần về nhà, Trần Tục thấy Lộc Miên mặt đỏ hồng, gọi vài tiếng mới chậm rì rì mở mắt ra. Cậu khàn giọng kêu “Ca ca, hình như em phát sốt.”

Trần Tục sờ trán cậu, có chút nóng.

Lộc Miên cả đời mới ốm một lần nên thực sự yếu ớt, chỉ hơi một chút đã mít ướt. Trần Tục vừa định gọi thầy giáo phụ trách ký túc xá tới, cậu không chịu liền muốn khóc. Trần Tục chưa từng dỗ con trai lớn như vậy bao giờ, nhất thời không biết làm sao, vội vàng nói, “Không gọi thầy tới nữa, đừng khóc.”

Lộc Miên lúc này mới nín, Trần Tục hỏi, “Gọi thầy tới thì làm sao vậy?”

Trần Tục nào biết, cha nuôi Lộc Miên không thích để cậu trọ ở trường. Cậu nói, “Nói cho thầy thì cha nuôi sẽ biết ngay em bị ốm, chắc chắn sẽ không cho ở ký túc nữa.”

Lại là cha nuôi, Trần Tục hết sức tò mò về vị cha nuôi này, đồng thời có chút địch ý, dù không hiểu địch ý này từ đâu mà ra. Trần Tục không báo cho thầy nữa vì không muốn để Lộc Miên dọn ra ngoài. Lộc Miên dạo này mỗi ngày theo sau hắn gọi ca ca, ca ca, đột nhiên không nghe thấy nữa thì sẽ thấy thiêu thiếu.

Hỏi Lộc Miên không thoải mái ở đâu, Trần Tục tự mình đến phòng y tế một chuyến, cầm thuốc về, nói, “Nếu uống thuốc xong chờ một lát không đỡ sốt thì phải đi bệnh viện đó.”

Lộc Miên ngoan ngoãn uống thuốc, ngủ đến chiều mới tỉnh. Cũng may đã đỡ sốt, chỉ còn hắt xì và chảy nước mũi. Có lẽ do nghẹt mũi, giọng Lộc Miên nghe càng mềm nhũn. Lộc Miên vừa ngủ, Trần Tục ở cạnh đắp chăn cho cậu, thấy hết sốt mới yên lòng.

Lộc Miên ngủ cả ngày chưa ăn gì, ủ rũ nhìn Trần Tục, có chút do dự chớp chớp mắt. Trần Tục hỏi, “Làm sao vậy?”

“Trần Tục ca ca, ta đói bụng.”

Trần Tục đi mua cháo trắng trở về thì đã nguội, cũng may Lộc Miên có nồi, nhưng lại chưa dùng bao giờ.

“Chờ đấy, để anh hâm nóng cho.”

Lộc Miên khoác áo rời giường, trùm kín mít, đùn thành một đống mềm như bông ngồi trước bàn. Trần Tục đem cháo đến trước mặt cậu, thấy hơi nóng bốc lên, Lộc Miên cũng đỡ buồn ngủ, cười hì hì nhìn Trần Tục, “Cảm ơn Trần Tục ca ca.”

Trần Tục không nói gì, ngồi nhìn cậu ăn, lại cảm thấy trong lòng mềm mại. Bầu không khí thế này thật tốt quá, càng nhìn càng cảm thấy Lộc Miên đáng yêu.

Tiếng di động lúc này đột nhiên vang lên, vừa nghe nhạc chuông là Trần Tục đã biết cha nuôi Lộc Miên gọi tới. Rất ít người gọi cho cậu, trừ cha nuôi thì cũng chỉ có ba mẹ. Cậu còn thiết lập nhạc chuông riêng cho cha nuôi.

Lộc Miên bỏ thìa xuống nghe máy, “Cha nuôi.”

Giọng điệu Lộc Miên khi nói chuyện với cha nuôi rất khác biệt. Đối với người khác đều là ngoan ngoãn lễ phép, nhưng đối với cha nuôi, dù nói chuyện gì cũng nghe như đang làm nũng, trong giọng nói có chút oán trách, có lẽ ngay cả Lộc Miên cũng chưa phát hiện ra. Giọng điệu thế này Trần Tục vẫn luôn cảm thấy nghe quen quen, nhưng lại nghĩ không ra quen ở đâu.

Mãi đến hôm nọ cùng anh bạn đi chơi bóng, thấy bạn gái người ta vừa đưa nước vừa oán trách này kia, lúc ấy Trần Tục liền nghĩ tới Lộc Miên, cho nên gần đây Lộc Miên cùng cha nuôi nói chuyện điện thoại, Trần Tục liền đặc biệt để ý. Lộc Miên không giống như là đang nói chuyện với người lớn trong nhà, mà cứ như đang nói chuyện với người thân mật nhất với mình, ví dụ như, người yêu.

Nghiêm Hành vừa nghe giọng Lộc Miên liền hỏi, “Bảo bối, giọng làm sao thế?”

Lộc Miên hoảng hốt, “Có làm sao đâu.”

Nhìn bát cháo trên bàn, cậu nói, “Vừa xong bị sặc cháo.”

Nghiêm Hành nhìn đồng hồ, “Hai giờ rưỡi mới ăn cơm?”

Lộc Miên rất ít nói dối, nhất thời không nói gì để lấp liếm. Nghiêm Hành có chút tức giận, “Nếu còn có lần sau, con nói gì cha nuôi cũng sẽ không cho ở trọ ở trường nữa.”

Lộc Miên âm thầm thở phào, “Đã biết.”

Cậu lại vội vàng đổi chủ đề, “Cha nuôi khi nào trở về? Con nhớ cha nuôi.”

Nghiêm Hành hơn nửa tháng chưa gặp cậu, nếu không phải thật sự bận thì đã sớm trở về, lúc này vừa nghe Lộc Miên nói vậy liền thấy mềm mại trong lòng, “Cha nuôi bận xong sẽ về ngay, cha nuôi cũng nhớ con.”

Lộc Miên nói lời nhớ nhung một cách thoải mái trơn tru như vậy với cha nuôi, Trần Tục ở cạnh nghe mà bần thần, đoạn sau bọn họ nói gì hắn cũng không nghe vào tai được nữa, trong đầu óc chỉ còn bộ dáng Lộc Miên làm nũng giận dỗi cha nuôi. Trần Tục đột nhiên cảm thấy, Lộc Miên thật sự hiểu sao? Lộc Miên có lẽ không hiểu, cho nên mới có thể không e dè gì mà nói nhớ nhung với cha nuôi như vậy. Nếu đổi lại thành một người khác, mưa dầm thấm lâu, Lộc Miên cũng sẽ làm nũng được như vậy, tỷ như chính hắn.

Lại qua mấy ngày, Lộc Miên khỏi hẳn cảm mạo, buổi tối nằm trên giường không đợi nổi Nghiêm Hành gọi tới, liền tự mình gọi sang. Chuông vang hai tiếng, bên kia lập tức bắt máy, nhưng không phải giọng Nghiêm Hành. Là một giọng nữ xa lạ. Cậu cảm thấy rất kỳ quái, Nghiêm Hành trước kia từng nói đây là số riêng của hắn, rất ít người có số này, hơn nữa đã 9 giờ đêm, vì sao còn có phụ nữ ở bên cạnh Nghiêm Hành…

Lộc Miên vẫn rất lễ phép hỏi, “Xin chào, xin hỏi một chút Nghiêm Hành có ở đó không?”

Bên kia nghe giọng đoán được là một bé trai, liền thuận miệng đáp, “Cậu là gì của Nghiêm tổng? Anh ấy đang tắm.”

Tắm? Vì sao Nghiêm Hành đang tắm mà trong phòng còn có phụ nữ, “Nghiêm Hành là cha nuôi của tôi.”

Người phụ nữ hừ cười một tiếng, cha nuôi, trước kia nàng cũng từng có cha nuôi, không ngờ Nghiêm tổng giờ lại thích chơi loại này sao. Nhìn tên được lưu trong danh bạ “Miên Miên”, nghe như là chuyên phục vụ này đó, nàng chỉ cho rằng đối phương là bạn giường mà Nghiêm Hành bao dưỡng. Hôm nay nàng tới hầu hạ Nghiêm Hành, liền nhịn không được muốn chọc tức Lộc Miên:

“Mai gọi lại nhé, lát nữa Nghiêm tổng ngủ với tôi.”

Lộc Miên còn chưa kịp nói gì, bên kia đã xoạch một tiếng cúp máy.

Trần Tục từ phòng tắm đi ra, thấy Lộc Miên ở trên giường phát ngốc.

“Làm sao vậy?”

Lộc Miên không thể nói ra được là làm sao vậy, chỉ là có chút tức giận.

“Vừa rồi em mới gọi cho cha nuôi. Một người phụ nữ nghe máy, còn nói em ngày mai gọi lại, để bọn họ đi ngủ.”

Trần Tục nghĩ thầm, mấy ngày nay nghe Lộc Miên nói thì rõ ràng cha nuôi này là một ông chủ lớn, bên người có đàn bà không phải thực bình thường sao? Nhưng Lộc Miên rõ ràng không hiểu được đạo lý này. Trần Tục cũng không muốn nói quá khó nghe, uyển chuyển giải thích, “Cha nuôi bao nhiêu tuổi?”

Lộc Miên không hiểu Trần Tục hỏi cái này làm gì, “27.”

Trần Tục không ngờ cha nuôi trẻ như vậy, nghĩ thầm khó trách.

“27 rồi, không phải tới tuổi kết hôn rồi sao? Có lẽ là bạn gái đấy, có bạn gái cũng thực bình thường.”

Lộc Miên trước nay chưa nghĩ tới vấn đề này, nghe nhắc tới hai từ “bạn gái”, “kết hôn”, cậu liền nghĩ càng nhiều. Nghiêm Hành sẽ cùng một người phụ nữ kết hôn, sẽ có con ruột của mình, lúc ấy, cha nuôi sẽ không còn là của mình cậu nữa.

Trần Tục nhìn sắc mặt Lộc Miên biến hóa, khổ sở lại rầu rĩ, hắn vừa định an ủi thì chuông điện thoại lại reo nữa, là cha nuôi kia gọi tới. Lộc Miên nhìn di động, trong lòng không thể nói rõ là vì cái gì mà buồn bực, cậu hiện tại không muốn nghe Nghiêm Hành nói chuyện, nghe giọng hắn cậu sẽ khóc, cậu liền ngắt máy. Nghiêm Hành lại gọi lại, Lộc Miên lại ngắt. Trần Tục ở cạnh nhìn, “Không muốn bắt máy thì tắt nguồn đi.”

Lộc Miên nghe vậy thật sự tắt nguồn, trùm chăn lên tự rầu rĩ một mình.

Nghiêm Hành tắm rửa xong đi ra đã thấy trong phòng có thêm một cô gái. Cô ta nghênh đón nói, “Nghiêm tổng.”

Nghiêm Hành nhìn cô ta, “Cô là ai?”

Bị hỏi mà sửng sốt, cô ta không ngờ Nghiêm Hành đã quên mình. Năm trước khi Nghiêm Hành tới thành phố của cô ta, chính cô ta ra tiếp đãi. Cô ta có chút ngại ngùng nói, “Là ông chủ Mã bảo tôi tới.”

Nghiêm Hành lau khô tóc, ném khăn qua một bên, hất cằm nói, “Không cần, ra ngoài đi.”

Cô ta cố gắng duy trì nụ cười trên mặt, do dự nửa ngày mới nghẹn ra được một tiếng “A”.

“Còn muốn tôi lặp lại lần nữa sao?”

Sợ Nghiêm Hành nổi giận, cô ta xám xịt bỏ đi.

Đuổi người xong, Nghiêm Hành vội gọi cho Lộc Miên. Thấy cũng đã khuya, sợ cậu đã ngủ, nhưng vẫn gọi xem sao. Chỉ là bên kia liên tục cúp máy, cuối cùng còn tắt máy luôn. Nghiêm Hành nghĩ có khi nào Lộc Miên sợ làm bạn cùng phòng tỉnh giấc nên không nghe điện thoại hay không. Nhưng nghĩ lại cũng không đúng, nếu như vậy chắc chắn cậu đã gửi tin nhắn cho hắn. Lại sợ Lộc Miên gặp chuyện gì nguy hiểm, kêu Tiểu Lý hỏi một chút thầy chủ nhiệm lớp xem cậu có đang ở trường học không.

Chủ nhiệm lớp cam đoan Lộc Miên tuyệt đối chỉ ngủ ở ký túc xá. Nghiêm Hành không thể nghĩ ra nổi vì lý do gì mà Lộc Miên ngắt máy, chỉ biết cậu vẫn đang an toàn. Vậy nên sáng sớm hôm sau hắn liền trực tiếp ngồi máy bay quay về.

Xem mục lục

>> Xem mục lục

“Vương Gia!” Tương Hạ không nhúc nhích, chết cũng không lùi.

Áo đen lại kề đao thêm sát, cười khẽ: “Các người không ai đi được.”

Dứt lời gã nhìn Tương Hạ, “Cho ngươi cơ hội lập công chuộc tội. Chỉ cần buông kiếm, thuận tiện giải quyết vị này.”

Tương Hạ chậm rãi nâng kiếm, lấy ra hai mảnh phi tiêu.

Áo đen thối lui nửa bước, ôn hòa cười: “Manh động nửa phần ta cũng nhìn ra được, ngươi lừa được ta cũng không lừa được đao của ta.”

“Được. Thù lao phải chia ta một nửa.” Tương Hạ chậm rãi giơ tay lên, ném kiếm xuống đất. Hắn hừ cười, hai mảnh phi tiêu lập tức vọt tới giữa chân mày Sở Đàm. Sở Đàm nhàn nhạt nghênh diện sát ý, ánh mắt bình thản.

Khi chiếc phi tiêu đầu tiên chạm đến giữa mày, chiếc còn lại cũng cùng lúc vọt tới cổ họng. Một tiếng keng giòn tan, hai chiếc phi tiêu bỗng va vào nhau, đổi hướng văng tứ tung, một cái găm vào thân cây, một cái bay về phía áo đen. Sắc mặt đại biến, gã nghiêng người tránh đi. Tương Hạ đột nhiên ngồi dậy, bắt lấy kiếm. Áo đen quay đầu lại đã không thấy Tương Hạ đâu.

Thân cây bên cạnh Sở Đàm đột nhiên vỡ toang, Tương Hạ lao ra lăn một vòng, bồng Sở Đàm lên, mũi kiếm sượt qua gò má tay áo đen.

Tương Hạ cúi đầu hỏi: “Sợ rồi?”

Sở Đàm lắc đầu: “Cũng may trước kia ngươi cũng từng đùa một lần.”

Mảnh lụa đen che mặt bị mũi kiếm xả rớt. Áo đen lộ ra gương một băng giá. Tránh được một kiếm, áo đen vung mở quạt, mảnh ám khí liền vọt tới, tỏa ra ánh sáng chói mắt, găm vào vai phải của Tương Hạ.

Sở Đàm nghe thấy Tương Hạ kêu lên một tiếng, thân thể run lên, lại không ngã xuống. Chỉ thấy hắn hung tợn nghiến răng, một tay ôm y, bảo hộ chặt chẽ trong ngực, một tay chĩa kiếm vào đối phương, bộ dáng như muốn đuổi tận giết tuyệt.

Áo đen bị rớt mặt nạ cũng có chút cáu giận, giương đao nghênh chiến.

Từ sâu trong rừng truyền đến một tiếng quát nhẹ: “Tất cả dừng tay.”

Hai người cùng nhìn về phía phát ra động tĩnh. Một vị mặc áo gấm màu xanh từ tốn xuất hiện. Áo đen nhếch khẽ khóe miệng, cung kính gật đầu: “Trang chủ.”

Tương Hạ cẩn thận nhìn hồi lâu, âm thầm kinh ngạc: Vậy mà lại là tên tiểu quỷ này thừa kế gia nghiệp. Khổng Tước sơn trang xưa nay luôn chọn hậu duệ mạnh nhất để thừa kế, bởi vậy mỗi một thế hệ đều đấu đá đến đầu rơi máu chảy. Ngày đó tên này vẫn chỉ là một đứa trẻ hôi sữa.

Tương Hạ do dự, thấp giọng nói: “Tham kiến trang chủ.”

Vị công tử kia cũng không để ý tới hắn, chỉ đi đến bên gã áo đen, hỏi: “Lâu thế.”

“Tương Hạ đại nhân ngăn cản ta mang Sở Vương gia về.” Áo đen giải thích.

“Vô dụng, nuôi ngươi có ích gì?” Trang chủ có chút phẫn nộ.

Áo đen liếc mắt nhìn trang chủ một cái, khóe miệng giựt giựt: “Xin lỗi.”

Kiếm của Tương Hạ đã tới trước mặt trang chủ. Vai phải của hắn không ngừng tuá máu, nhiễm đỏ tới tận mặt đất.

Trang chủ nhìn thật lâu vào đôi mắt hung ác của hắn, lại nhìn vị thiếu niên mà hắn gắt gao che chở trong lồng ngực.

Trang chủ bỗng nhiên lắc đầu, xoay người bỏ đi.

Tương Hạ thấy y thật sự không định lấy mạng mình, tuy rằng khó hiểu, nhưng cũng rốt cuộc thở phào, chậm rãi buông thõng cánh tay đau đớn, lại cuống quít đỡ lấy Sở Đàm, thấp giọng hỏi: “Có bị thương không?”

Sở Đàm chỉ vào ám khí vẫn còn găm vào vai hắn, nghẹn giọng: “Chỗ này… bị thương nặng quá.”

“Không đáng ngại.” Tương Hạ cắn răng nhịn đau, tháo ra ám khí, máu liền phun ra như suối.

“Tương Hạ đại nhân gặp may rồi.” Áo đen nhướng mày khinh miệt, “Tâm can bảo bối vì ngươi liếm sạch nhuyễn cốt tán.”

Tương Hạ sửng sốt, Sở Đàm đỡ hắn, mặt nóng bừng.

Hắc y nhân phất tay áo bỏ đi, đuổi theo trang chủ.

“Lòng dạ hẹp hòi.” Áo đen thanh âm ôn hòa, nhưng cũng có thể nghe chút bất mãn. Gã dông dài quở trách: “Mười vạn lượng, vậy mà ngươi nói bỏ là bỏ.”

Trang chủ bật cười, ôm bả vai gã, “Được rồi, tam ca, chúng ta không thiếu chút tiền này.”

“Từ khi nào ngươi lại có lòng từ bi với người lạ như vậy?” Mắt lạnh khẽ nhướng lên, nhìn trang chủ.

“Tam ca ngày trước cũng che chở ta như vậy.” Trang chủ cười cười, khoác tay gã, thấp giọng nói, “Thành Lạc Dương sắp đến mùa hoa mẫu đơn, ta đã sớm muốn mang ngươi đi xem, để bồi tội với tam ca.”

“…” Áo đen thở dài một hơi, buông lỏng tay mặc cho y ôm.

“Dấu răng trên vai kia là sao?” Trang chủ nhíu mày xoa xoa.

”Ngươi biết đấy, ta vẫn thường bị con nít cắn. “

Sáng sớm, róc rách suối chảy, từ khe núi vọng ra tiếng chim hót. Tương Hạ ôm Sở Đàm ra khỏi rừng rậm, men theo một con đường mòn xuống núi.

“Không cần ôm ta, ta tự đi được.” Sở Đàm nhẹ nhàng đẩy hắn, nhíu mày nhìn hắn vết thương trên vai hắn, “Liệu có thành tật về sau không?”

“Không việc gì, thuộc hạ đâu yếu ớt như vậy.” Tương Hạ xoa đầu Sở Đàm, hôn lên mặt y, giống như mất đi rồi lại tìm lại được một thứ vô cùng quý giá.

“Nói đi cũng phải nói lại, ngài thật sự liếm ám khí độc vì thuộc hạ sao?” Tương Hạ nghĩ mà sợ, thấp giọng nói, “Nhỡ đâu đó thật sự là kịch độc, thì ta có thể sẽ không được gặp lại ngươi nữa.”

“Ta càng sợ không còn gặp lại ngươi.” Sở Đàm nói, “Bọn họ liệu có còn tìm đến ngươi gây phiền toái nữa không?”

“Không biết. Có lẽ không.”

Lại đi thêm vài bước, Sở Đàm thấy bên dòng suối có một thứ đồ vật dúm dó, mắt liền sáng lên, nhẹ nhàng vỗ Tương Hạ: “Nhìn kìa.”

Tương Hạ nhìn thoáng qua, ôm Sở Đàm đi tới.

Bên dòng nước có một chiếc đèn lồng đã bẹp, trên giấy còn lưu lại dòng chữ nhòe nhoẹt. Sở Đàm kinh ngạc mở to mắt, ghé lại lật ra xem. Đây là đèn lồng bọn họ đã thả ngày tết, vậy mà bay tới đây mới rơi xuống.

Sở Đàm nhìn thấy trước hai chữ mình đã viết ‘Tương Hạ’, liền háo hức lật mặt còn lại xem. Ngày đó hắn vẫn luôn muốn biết Tương Hạ viết gì.

‘Sở Đàm’.

Sở Đàm đột nhiên cảm thấy cổ họng nghèn nghẹn, đuôi mắt ẩm ướt. Tương Hạ cũng ngồi xuống lật xem hai mặt đèn lồng.

“Cho ngươi xem cái này.”

Tương Hạ từ cổ tay áo lấy ra hai chỉ con hạc giấy ố vàng bị dán dính vào nhau, chập thành một.

Sở Đàm hỏi: “Vậy là có ý tứ gì?”

Tương Hạ kéo y vào trong ngực, nhếch miệng cười:

“Bỉ dực song phi.”

HOÀN

 >> Xem mục lục

>> Xem mục lục

Trăng khuất sau sương, đêm đen lạnh lẽo. Bóng Tương Hạ vun vút lao đi trong thành, trèo tường về phủ.

Vị áo đen kia thực lực ẩn tàng chưa rõ thế nào, khiến lòng người bất an. Tương Hạ day day huyệt Thái Dương đang nhức nhối từng cơn, không tài nào nhớ ra được bất kỳ thông tin gì về gã. Tay chân của sơn trang cũng chỉ quanh quẩn có vài cái tên, mà Tương Hạ lại chưa từng nghe tới người này.

Có lẽ là cánh tay mới của trang chủ.

Không, ngay cả vị trí trang chủ cũng đã đổi người.

Khổng Tước sơn trang là tổ chức sát thủ hoành hành khắp 6 nước, ngay cả thế lực của các quốc gia cũng không thể chèn ép được, vị thế gần như một mình một cõi. Chỉ cần ra giá đủ cao, muốn lấy mạng hoàng thân quốc thích cũng không thành vấn đề.

Sở Đàm dù đã gác lại hôn sự nhưng nhân mạch mà phụ thân y lưu lại trong quân đội vẫn còn. Đương kim Thánh Thượng muốn tập trung quyền lực về tay mình thì ắt sẽ muốn diệt trừ hết thảy tai hoạ ngầm. Sở Đàm chỉ là một trong số đông đảo các đầu mối, nếu khống chế không được thì cũng chỉ có đường chết. Hôn sự kia khá chắc chắn là vòng kim cô mà Thánh Thượng bày sẵn để khống chế y. Trả chút tiền thù lao này để mượn sức Khổng Tước sơn trang, đối với quốc khố chỉ như chín trâu mất mấy cọng lông, lại nhanh gọn hơn là dùng mật thám của triều đình.

Khi Tương Hạ về tới bên ngoài Trấn Nam Vương phủ, trên mái nhà cong cong đã thấy vị áo đen kia đĩnh đạc đứng chờ. Gã nhìn xuống, ánh mắt cười như không cười, chậm rãi hỏi: “Còn vọng tưởng cùng ta đọ sức sao?”

“…”

Tương Hạ xoay người chạy.

Tường ngoài của Trấn Nam Vương phủ cao ngất. Tương Hạ bám tường đu lên như thằn lằn, quỹ đạo khó dò, tay không bổ ra một khe nứt, xương cốt lạch cạch biến dạng, co người len vào. Áo đen đuổi đến ngoài tường, đầu ngón tay vuốt lên cái khe nhỏ đến mức trẻ con chui không lọt, mắt lạnh híp lại, khẽ cảm thán: “Thật không thể tưởng tượng nổi. Quả không hổ danh là vô tung vô ảnh trong danh sách các sát thủ. Nếu là người khác tới chắc cũng phải bó tay.”

Gã nhảy phóc lên vách tường, đạp lên hòn giả sơn, theo hướng gió lướt nhanh tới tiểu viện của Sở Đàm. Hai người gần như đồng thời cùng lúc vọt vào tiểu viện.

Tương Hạ run run cả người, xương cốt kêu canh cách, dần dần khôi phục về tướng tá ban đầu. Áo đen đã dừng giữa vòng vây của ba người canh gác bên trong.

Gần đó lục tục truyền đến những tiếng bước chân vội vàng. Rất nhiều hộ vệ đang vọt tới.

Áo đen bị dồn đến cột trụ trước của hành lang bên ngoài. Nhìn chung quanh mấy người đều mặc trang phục đen, trang bị những lưỡi đao sắc bén.

“Ảnh vệ lúc nào cũng phiền phức nhất.” Gã nhìn về phía Tương Hạ, ôn hòa nói, “Bảo bọn họ lui ra sau, ta sẽ không bẩm báo trang chủ rằng ngươi cố tình trái lệnh.”

Thu Thiền lạnh lùng liếc Tương Hạ, Tương Hạ quyết đoán phất tay hạ lệnh: “Mau xử lý.”

Ba người bao vây, Tương Hạ liên tục tìm kiếm cơ hội, vượt qua sự cản trở của gã để tìm cách tiến vào canh giữ sát bên cạnh Sở Đàm.

Sở Đàm lẳng lặng ngồi trước bàn trà phòng ngủ, lắng nghe tiếng binh khí ngoài cửa, lòng bàn tay ướt mồ hôi lạnh. Y nhịn không được tiến tới gần cửa sổ, nhìn trộm ra bên ngoài. Tương Hạ đang ở đối diện, vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm phía này.

Tới gần phía này là một thích khách áo đen đã bị ba tên ảnh vệ vây vào góc chết. Xa xa truyền đến hộ vệ đang tiếp cận. Như vậy có lẽ rất nhanh sẽ bắt được thích khách.

Nhưng Sở Đàm đã xem nhẹ sức chiến đấu của thích khách.

Áo đen đợt nhiên xoay người nhảy lên, đạp vào cây cột sau lưng lấy đà rồi xoay người tiếp đất. Trong chốc lát đó chân phải quét ngang, kình khí lạnh thấu xương liền ập tới sau lưng Liên Giác. Đã có phòng bị mà vẫn trúng chưởng, Liên Giác văng ra xa, đập mạnh vào một cây cột. Đỡ cái bụng đau nhức, Liên Giác sụp xuống trên mặt đất, phun ra một ngụm máu.

Thu Thiền và một ảnh vệ khác cùng xông lên tấn công, vị áo đen liền vung tay áo bắn ra một cây quạt đen, 36 mảnh ám khí liền văng ra ép Thu Thiền lui bước. Gã liền chớp cơ hội vòng ra sau lưng, cánh tay trái khóa chặt yết hầu Thu Thiền, phiến đao thương tiếc lướt qua gương mặt Thu Thiền. Gã thấp giọng ôn nhu nói: “Từng có chút chuyện xưa khiến cho ta mất đi hảo cảm đối với những nữ nhân có võ công hơn người.”

Thu Thiền nghiến răng tránh đi, khuỷu tay thúc ra sau tấn công bụng dưới của gã. Áo đen cả kinh, lắc mình né chưởng, Thu Thiền nhân cơ hội thoát thân, nhưng vừa xoay người thì sau gáy đột nhiên đau đớn. Áo đen dùng phiến đao trong tay xoắn lấy mái tóc dài của Thu Thiền, một phen dùng lực khiến Thu Thiền thét lên đau đớn. Nàng vung trường đao một phen cắt đứt mái tóc mới có thể thoát thân.

Chỉ trong mấy nhịp thở, Thu Thiền đã mềm nhũng cả người, cúi đầu thấy trên đùi mình đã găm 3 mảnh ám khí có độc. Hắc y nhân gõ gõ cây quạt nhỏ, Thu Thiền sụp xuống trên mặt đất.

Mắt lạnh hàm chứa bảy phần ý cười, trêu đùa nhìn Tương Hạ, “Không phải kịch độc, đừng tức giận như vậy.”

(sao đến đoạn này đột nhiên cảm thấy nhất định là rất đẹp trai @@)

Tương Hạ siết chặt nắm đấm đến nỗi cổ họng cũng run lên, nghiến răng nhìn đối phương, tay phải bạo phát gân xanh, kiếm ra khỏi vỏ. Lúc này hộ vệ vương phủ đã kịp đuổi tới, vây chặt chỗ ở của Vương gia như nêm cối, chậm rãi tiếp cận thích khách.

Áo đem vung đao, chỉ còn nhìn thấy một cái bóng mãnh liệt vụt tới chỗ Tương Hạ. Tương Hạ vừa nâng kiếm, đối phương lại đột nhiên đạp lên mũi kiếm của hắn, lấy đà vọt về phía sau mấy bước, dùng chút hư chiêu phá mở cửa phòng, vác Sở Đàm lên vai, phá cửa sổ trèo lên tường phủ. Gã cười khẽ nhìn thoáng qua Tương Hạ, thả người nhảy xuống, khiêng Sở Đàm chạy.

Tương Hạ hai mắt đỏ bừng, tay siết chặt chuôi kiếm, leo lên tường đuổi theo. Áo đen vác Sở Đàm xuyên qua rừng rậm không một bóng người. Sở Đàm nhíu mi, nắm chặt vạt áo gã, khuôn mặt trắng nõn trầy hai ba vệt, tức giận nhìn chằm chằm gã.

“Ngài luôn là nhìn chằm chằm ta, khiến ta có chút ngượng ngùng nha.” Gã rũ mi mắt, thấp giọng cười.

“Ngươi muốn mang bổn vương đi đâu?” Sở Đàm túm cổ áo gã chất vấn.

Hắc y nhân cười cười, không nói.

Sở Đàm không nói hai lời, một ngụm cắn vào vai gã, gã kêu lên một tiếng, duỗi tay đẩy y ra, xoa xoa vết cắn đã tứa máu.

“Ngài chết ở đâu thì tiền thù lao của ta cũng không thay đổi.” Hắc y nhân cười khẽ, “Ta mà không mang ngài tới đây, Tương Hạ đại nhân chắc chắn sẽ chẳn buồn theo ta đi gặp chủ tử chân chính của hắn.”

“Ngươi đâm hắn bị thương.” Sở Đàm lạnh lùng hỏi.

“Ân? Ngài săn sóc hạ nhân như vậy sao?” Áo đen hơi kinh ngạc, sau đó nhanh chóng cười rộ lên, vung mở phiến quạt nhỏ, liền lộ ra một mảnh ám khí, đưa tới bên môi Sở Đàm.

“Ám khí này sẽ ghim vào người Tương Hạ đại nhân, trên đó còn có chút này nọ, ngài có thể lựa chọn liếm thay cho hắn.”

Hắc y nhân như là chắc chắn y không dám, thấp giọng cười rộ lên.

Sở Đàm hơi do dự, oán hận trừng mắt nhìn gã, hé miệng liếm lên mảnh ám khí lạnh lẽo. Không biết trên đó có tẩm dược gì, thật ghê họng. Y liếm sạch sẽ xong, mí mắt càng ngày càng nặng, ngã vào vai gã áo đen, ngủ mất.

“Bé ngoan.” Áo đen cười cười, thu lại phiến quạt và ám khí, đi sâu vào rừng.

Càng lúc càng thêm râm mát, Sở Đàm dần tỉnh lại, thân thể còn mềm nhũn, không có sức phản kháng. Áo đen vẫn đang vác y từ từ đi. Cây cối xung quanh sàn sạt rung động, u ám quỷ dị.

Sở Đàm cố gắng tỉnh táo, mỏi mệt nói: “Mạng của bổn vương các người thích thì cứ lấy, đừng liên lụy đến Tương Hạ.”

“A, ngài làm ta thật cảm động.” Áo đen nhướng mày cười, “Tương Hạ đại nhân cụ thể là người như thế nào ngài còn chẳng rành rọt, vậy mà dám lưu hắn lại bên cạnh.”

“Muốn biết chuyện của hắn không, ta có tin tức đây.”

Sở Đàm nghiêng mắt nhìn gã.

“Đầu bảng ác nhân, không ai xứng ngang được bằng Tương Hạ. Được gọi là vô tủng vô ảnh, có thể phá nứt thạch bàn để ẩn thân. Cho nên nhiều năm như vậy chưa ai tìm được hắn.” Áo đen mắt lạnh hàm chứa ý cười trào phúng, “Ngay cả việc này hắn cũng giấu ngài, vậy tâm hắn đặt ở đâu? Thẻ bài tím mà bao sát thủ cầu còn không được, nói không chừng chính hắn cũng đang muốn tranh đó.”

“Tỉnh lại đi, kế ly gián đối với bổn vương cũng vô dụng.” Sở Đàm chán ghét quay đầu đi.

Áo đen ôn hòa cười, tiếp tục đi. Gió càng lúc càng lạnh, chung quanh càng thêm âm u, chỉ có ánh trăng thi thoảng lọt xuống qua những tán cây dày đặc. Đến bên một cây cổ thụ, gã bỗng nhiên nhíu mày ngừng bước, thả Sở Đàm đang mềm nhũn cả người xuống dưới chân, lắng tai nghe động tĩnh chung quanh. Phiến đao sẵn sàng dưới ống tay áo, chợt văng ra 36 mảnh ám khí.

Gió lạnh phất phơ bên người, lá cây khe khẽ xào xạc, từ từ rơi xuống đất.

Đột nhiên, trên cây cổ thụ nứt ra một cái khe, một bóng đen vọt ra bắt lấy hai vai gã áo đen. Gã không kịp trở tay, bị Tương Hạ ấn ngã xuống mặt đất.

Tương Hạ một quyền nện xuống mặt hắn, áo đen nhanh chóng nghiêng đầu tránh, bên tai ầm một tiếng liền thấy mặt đất đã có thêm cái hố nhỏ. Thừa dịp Tương Hạ thu tay lại, gã dùng hai đầu gối tấn công vào lưng Tương Hạ, bắt lấy bả vai Tương Hạ mà kéo mạnh, khiến hắn ngã văng ra, lưng đập mạnh xuống đất, xương cốt cả người như muốn vỡ vụn.

“Tương Hạ……” Nhìn Tương Hạ ôm ngực thở dốc, khóe miệng chảy máu, Sở Đàm co rút đau đớn, chịu đựng thân thể chết lặng, cố sức bò qua chỗ hắn.

Áo đen tặc lưỡi một tiếng: “Ngươi nên né ra đi, lỡ máu văng lên người Vương gia thì không tốt cho lắm.”

Tương Hạ nhân lúc áo đen nói chuyện, đột nhiên xoay người leo lên cây, trường kiếm ra khỏi vỏ, thân kiếm hiện lên đôi mắt lạnh, gã hoảng hồn nghiêng đầu vội tránh. Cảm thấy không ổn, gã tiến tới chỗ Sở Đàm, xách lên cánh tay y, ấn người lên cây, phiến đao kề vào yết hầu y.

“Ngươi quá chậm.” Áo đen ấn vai Sở Đàm, nhìn Tương Hạ cười nhẹ. Tương Hạ sắc mặt lúc xanh lúc trắng, gân xanh trên trán nổi lên, trường kiếm chỉ vào gã:

“Có bản lĩnh đừng lấy Vương gia ra áp chế ta.”

Sở Đàm nhíu mày nhìn Tương Hạ: “Từ hôm nay ngươi được tự do. Đi đi.”

 >> Xem mục lục

>> Xem mục lục

Tháng ngày bình yên cứ vậy trôi qua, trước cửa Trấn Nam Vương Phủ dần thanh tịnh trở lại. Ban đầu còn có những kẻ thích khua môi múa mép nói Vương gia có đam mê dị thường, bị hộ quốc công viết thư từ hôn, bôi tro chát trấu lên mặt. Dần già rồi mấy lời ra tiếng vào này cũng không còn lọt tới tai nữa. Sở Đàm nằm vắt vẻo trên ghế, buồn chán lật sách, hỏi:

“Là ngươi làm?”

Tương Hạ từ sau lưng y cúi xuống nhéo vành tai, nhếch mép cười: “Thuộc hạ lòng dạ hẹp hòi, không muốn người khác cứ mở miệng lại nhắc tới phu nhân của ta.”

“Lại đây.”

Tương Hạ liếm môi, quỳ một gối bên cạnh Sở Đàm: “Vương gia, sao vậy?”

Sở Đàm nghiêng qua hôn một cái lên mặt hắn, hai tai hồng lên, đuôi mắt cong cong: “Thưởng cho ngươi, tiếp tục phát huy.”

Tương Hạ liếm môi cười cười, dù gì cũng đã lòi đuôi rồi, lúc này có thể vẫy thỏa thích không cần che giấu.

“Đa tạ Vương gia…… ban thưởng.” Tương Hạ một phen ôm Sở Đàm lên, tiện tay đóng cửa, mang y vào phòng ngủ.

“Ban ngày tuyên dâm.” Sở Đàm nhéo vai hắn, “Vô sỉ.”

Tương Hạ dúi đầu vào cổ y, mút ra mấy vệt ô mai trên xương quai xanh của y, cười xấu xa: “Ngài nói gì? Sao thuộc hạ không nghe thấy?”

“Ta nói ngươi là quân súc sinh.” Sở Đàm tức giận mặt đỏ bừng.

Tương Hạ nâng cằm y, cẩn thận đánh giá một lúc lâu, “chậc” một tiếng, “Nói không sai.”

Cứ vậy lại tiêu tốn mất một canh giờ.

Sở Đàm đáng thương ghé vào gối, khóe mắt đỏ bừng. Tương Hạ vẻ mặt thỏa mãn no nê, rót ly trà thổi nguội rồi ngồi xuống bên cạnh y, kiên nhẫn đút cho y. Nhìn Sở Đàm nghiêm túc uống nước quả thực quá đáng yêu, không chờ nổi y uống xong hắn liền cúi đầu lại hôn một cái. Sở Đàm giãy nửa ngày mới từ trốn được ra khỏi lồng ngực tên súc sinh này.

“Đêm nay ta còn có hẹn với Ninh nhị công tử, sẽ về muộn. Vương gia đừng chờ ta, đi ngủ sớm một chút.”

“Gần đây ngươi rất bận?” Sở Đàm hơi nhíu mày, “Mấy ngày nay thường về muộn.”

Tương Hạ cười cười: “Vương gia yên tâm. Thuộc hạ trông giống loại người nhăng cuội ở bên ngoài sao?”

Sở Đàm nhìn hắn như nhìn một tên súc sinh.

“Ân…… Gần đây có người đang tìm ta.” Tương Hạ xoa xoa đầu Sở Đàm, “Thuộc hạ có thể xử lý được.”

“Là người nào?”

“Người từ Bắc Hoa Tuân Châu.”

“Bằng hữu sao?”

“Không phải.”

“Được rồi.” Sở Đàm cầm tay hắn, “Cẩn thận đó.”

“Không việc gì, không cần lo lắng.” Tương Hạ đeo bội kiếm, nhẩm tính giờ giấc rồi ra ngoài. Hắn huýt một tiếng, mấy tay ảnh vệ liền tới bên cạnh. Hắn nghiêm túc dặn dò:

“Bảo hộ Vương gia, ta sẽ sớm quay lại.”

Thu Thiền nhìn ra vẻ mặt hắn nghiêm túc chưa từng có, liền thấp giọng hỏi: “Có tin tức sao?”

“Ân.” Tương Hạ nói, “Hết sức cảnh giác người lạ.”

“Vâng.”

Rời khỏi Trấn Nam Vương phủ, Tương Hạ vội vàng tới Vân Nguyệt lâu.

Giữa đường phát hiện quanh mình có luồng khí lạnh lẽo, hắn biết có người theo. Tay phải đáp bên hông lặng lẽ lần đến chuôi kiếm, quẹo vào một hẻm sâu.

Cuối hẻm đã có vị một vị áo đen lẳng lặng đứng chờ.

Dáng người cao gầy, từ tốn bước ra khỏi bóng tối, ánh trăng rọi lên người. Trên mặt gã che một mảnh vải đen, chỉ lộ ra đôi mắt lạnh, con ngươi bên trái màu chì u ám, dường như đã mù nhiều năm.

Tương Hạ nhìn đôi mắt này, cố gắng rà lại trong trí nhớ của mình, đáng tiếc hắn đối với vị này không có một chút ấn tượng nào.

“Ngươi là ai? Đến làm gì?” Tương Hạ chạm vào chuôi kiếm, dương cằm hỏi.

“Ngươi không biết ta.” Giọng nói này nghe chừng không phải thiếu niên, nhưng cũng ôn nhuận hòa ái. “Ta tới thay trang chủ thanh lý tay chân.” Gã nói, “Kẻ phản bội không thể lưu lại.”

“Nghe nói sơn trang đã đổi chủ. Nhiều năm rồi ta chưa về, các ngươi có đến mức phải đuổi theo tới cùng vậy không?” Tương Hạ nhíu mày, “Ta phải nói rõ ràng, đầu tiên ta không phản bội, thứ hai ta đi đâu ở đâu là tự do của ta, thả một đường sống mất gì chứ? Cho ngươi biết, lão tử lập gia đình, rửa tay gác kiếm, không làm.”

“Ngươi nói có lý. Cho nên trang chủ dặn ta không nhất thiết phải lấy mạng.” Vị áo đen cũng hề nóng nảy, chỉ từ tốn giơ 2 ngón tay, ở giữa kẹp một thẻ tre màu tím.

Khổng Tước sơn trang là một tổ chức sát thủ ai cũng biết. Khách hàng đều giấu mặt, trả giá trên trời để bọn họ giết người. Thẻ đen là thương nhân, thẻ đỏ là quan nhân, thẻ tím là hoàng thân quốc thích.

Vị áo đen vừa giơ thẻ, sắc mặt Tương Hạ liền trắng bệch, khóe mắt như muốn nứt ra, trong mắt đầy tơ máu, hung hăng nhìn chằm chằm thẻ bài kia.

Trên thẻ bài viết ít ỏi mấy chữ: “Trấn Nam Vương Sở Đàm”.

“Mười vạn lượng.” Vị áo đen lắc lắc ngón tay, ôn nhu nói: “Trang chủ thừa kế gia nghiệp, khoản kếch xù này cuối cùng cũng dùng tới.”

Tương Hạ thoáng chốc thất thần, khi hoàn hồn lại đã thấy vị áo đen ở ngay trước mặt. Gã móc ra một cây quạt nhỏ từ trong cổ tay áo, mô tả đường cằm của hắn, cặp mắt lạnh như đầm nước sâu. Gã ôn nhu hỏi: “Ngươi sẽ cản đường ta sao?”

Người này tuy đã che nửa khuôn mặt, nhưng vẫn có thể đoán ra được hăn là nhan sắc không tầm thường. Tương Hạ luôn cảm thấy bị cặp mắt gã nhìn đến mức nổi da gà.

“Không……” Tương Hạ nuốt nước miếng.

Vị áo đen thu lại thẻ bài màu tím.

Tương Hạ lập tức xoay người, bảy bước giẫm lên bức tường cao sát hẻm, thả người nhảy xuống.

“Không cản mới lạ!”

 >> Xem mục lục

hic, chương sau toàn đánh với đấm, khó vch luôn, lết a lết mong mau mau xong chương…

Những chi tiết cách điệu làm cho bộ đồ “kém sang”

“Sang” hay “kém sang” phụ thuộc nhiều vào mắt thẩm mỹ, vào sở thích riêng của từng người nên nó là phạm trù rất tương đối. Cũng giống như chuyện có thể tất cả đám bạn của nàng đều không ưng mắt anh bạn trai của nàng nhưng nàng nhìn thế nào cũng thấy anh ấy quá hoàn hảo vậy. Vì thế ở đây t xin miễn bàn đúng hay sai, chỉ đơn thuần chia sẻ góc nhìn hạn hẹp của t thôi nhé.

1. Bèo nhún quá rủ:

Loại bèo nhún rủ rủ này thường được thêm vào bộ đồ mà không nhằm mục đích tôn dáng/ tạo hình mà chủ yếu chỉ để cho tăng độ bánh bèo lên và để làm cho bộ đồ trông… đỡ đơn giản quá. Vì thế nó rất loà xoà, “da dẻ”, thừa thãi và kém sang.

Nhất là khi bèo nhún mà còn bị biến tấu thành cái đuôi dài lòng thòng như này thì hoàn toàn thừa thãi, loè xoè lằng nhằng, không tôn dáng, trông như đồ mặc đi diễn văn công biểu diễn, kiểu như thêm vào để cố tình gây sự chú ý một cách thái quá nên không sang tí nào. Cái gì “gồng” quá nhìn cũng dễ bị quê.

Hình trên bộ đầm đen này mà người bình thường mặc lên trông sẽ giống cô lao công buộc tạm cái giẻ lên hông. Thậm chí nhìn từ sau lưng sẽ thấy cái đuôi đằng trước lấp ló ve vẩy theo mỗi bước đi, trông cực kỳ tục tĩu. Hình dưới thì bộ đầm trông như một con sứa di động, nếu loại vải trông không xịn một chút thì tổng thể y như Cái Bang.
Khi “cái đuôi” vào ngay giữa háng như này thì trông còn vô duyên hơn nữa. Thực sự t không hiểu nổi ai có thể tự tin mặc một thứ như vậy ra đường…

Chưa kể bèo nhún kiểu này quá vướng víu, đi xe máy dễ vướng vào bánh xe, đứng lên ngồi xuống cũng phải chú ý kẻo kẹp vào ghế 😂! Chỉ nên mặc khi đi diễn, quay tóp tóp này nọ thôi chứ đừng mặc những thứ như này ra đường, mất hình tượng lắm luôn.

Kể cả khi không dài ngoằng như cái đuôi, bèo nhún rủ rủ thêm vào kiểu hú hoạ cũng khiến bộ đồ trông kém sang.

Chùm cái giẻ lên người trông cũng không khác như này là bao!
Một ví dụ điển hình khi cái bèo cho vào cho có chứ không có tác dụng gì hết. Kết hợp màu hường trông càng thêm sến sẩm.
Không lẽ đây là tạo hình bộ lòng vắt lên cổ???
Mẫu vốn đã lép ngực rồi nên khi mặc đồ nhún nhún ở ngực như này thì trông như quả mướp đắng sấy khô. Khi bèo nhún cho vào cho có thì đúng là tàn phai nhan sắc chứ ko phải chỉ là không tôn dáng nữa.

Khi quá nhiều bèo dún rủ rủ xếp tầng thì sẽ nuốt hết vóc dáng người mặc và khiến bạn trông luộm thuộm như một đống rơm. Ngoài ra nói thật là trông rất sến súa taobao.

Từ trên xuống dưới loè xoè nên trông cơ thể như bị “phình” ra nhưng lại không nhìn rõ được đâu là eo đâu là mông. Rất luộm thuộm mà không tôn dáng.
Người mẫu thường rất gầy mà khi mặc đống bèo nhún này vào trông cũng tròn xoe.
Khúc nào có thêm tí bèo dún vào là khúc đó trông phình hẳn ra.
Áo bèo nhún rủ xếp tầng khiến cảm giác như nửa người trên bị đô hẳn ra so với nửa người dưới. Đặc biệt là bắp tay trông u gì đâu.

Việc dùng bèo nhún loại rủ để tạo hình cũng rất khó làm cho tinh tế được vì vốn dĩ nhìn nó như một con sán vậy.

Đằng sau trông bình thường nhưng đằng trước trông như bị 3 con sán khổng lồ đu lên người vậy! Thật xin lỗi nếu t lỡ làm b cảm thấy gớm.
Khi bèo nhún được dùng để làm tôn dáng (hông) như này thì trông khác hẳn. Tuy nhiên mọi người lại hay lạm dụng quá đà, chắc do nghĩ rằng càng nhiều bèo thì càng giống công chúa.
Bèo dún vừa phải thôi nhưng vẫn tôn dáng.
Bèo nhún nhưng cứng cáp, có độ đơ phồng và đặt ở đúng vị trí như thế này thì hiệu quả tôn dáng cực mạnh, không quê mùa như những kiểu bèo chảy chảy đặt hú họa khắp nơi.

2. Cổ Đức (pointed) biến tấu

Mấy năm gần đây cổ Đức bị biến tấu rất phổ biến (hình như trend này từ taobao nó lây sang bên mình hay sao ấy) và thường là bằng cách kéo dài hai bên cổ áo ra. Trong mắt t thì trông như vắt bộ lòng lên cổ, thô mà thật.

Cổ Đức là loại cổ áo sơ mi hết sức kinh điển, là chính trang, mang tính nghi thức cao, một chuẩn mực (standard) kiểu mẫu khó có thể bước qua. Vậy nên việc biến tấu loại cổ áo này là khá thừa thãi và không hề dễ dàng, thường thì từ kinh điển tự dưng biến tấu thành kinh hồn…

Vì hết sức kinh điển nên việc biến tấu loại cổ áo này thường tạo nên cảm giác gồng, gượng, hay nói cách khác là trông rất “da dẻ”, quê mùa. Cái gì càng kinh điển thì càng khó biến tấu, hãy tưởng tượng như khi hát quốc ca mà còn cố luyến láy tạo nét ấy, rất là kỳ!

Cổ Đức cách điệu một bên trông cực kỳ gồng, lố và quê

Tất nhiên trên thế giới cũng có những biến tấu của cổ Đức được thừa nhận một cách rộng rãi, song vẫn rất ít khi người ta mặc đến, trừ những dịp lễ long trọng, bởi cơ bản là không ai muốn mình trông như đang cố gắng trở thành cái rốn của vũ trụ cả. Túm cái váy lại là nếu muốn phá cách thì đừng bắt đầu từ những thứ kinh điển như cổ Đức.

Cổ Đức không hề kém phần nữ tính nên không cần thiết phải biến tấu cổ Đức mà có thể biến tấu những phần khác của chiếc áo, ví dụ như chất liệu, họa tiết trên vải…
Hãy để chiếc cổ Đức được yên và biến tấu những thứ vô hại khác (chất liệu, họa tiết vải,…)

Nếu muốn chiếc sơ mi khác biệt đi thì có thể chọn cổ Tàu- một loại cổ áo vốn mang tính thời trang- để biến tấu, hoặc đơn giản là đổi sang các loại cổ áo khác.

Có những kiểu cổ áo khác để làm chiếc sơ mi khác biệt hơn. Việc biến tấu cổ Đức là không cần thiết.

Cổ Tàu rất dễ biến tấu

3. Một bông hoa to ùynh

Dạo gần đây t thấy những chiếc áo sơ mi gắn bông hoa to đùng được quảng cáo giảm giá tràn lan khắp trên Facebook, mặc dù t chẳng bao giờ click vào những content kiểu này. Nói chung là giảm giá bạt mạng.

Phải khẳng định luôn là hoa to mà đứng một mình thì trông thô thiển. Mọi nét đẹp tổng thể đều phải có tính cân đối. Ví dụ bó hoa mà có duy nhất một bông lily to đùng ở giữa còn xung quanh toàn là hoa bé lít nhít như cúc hoạ mi chẳng hạn thì trông sẽ rất buồn cười, như kiểu tiết kiệm chi phí vậy. Khi gắn hoa lên trang phục cũng vậy.

Hoa to + bèo nhún = thảm hoạ vừa sến vừa quê
Bộ này mà bỏ hoa đi thì trông còn đỡ sến
Bông hoa quá to và lẻ loi nên trở nên kệch cỡm

Hai tay hai bông hoa… Thoạt nhìn thì không quá ô dề, ví dụ đi múa thì cũng ok, nhưng khi đưa trình ký chẳng hạn, đối phương chưa kịp nhìn tài liệu đã nhìn thấy một bông hoa to đùng đập vào mắt thì họ sẽ nghĩ bạn đang rất khát khao được chú ý tới đó. Trong kinh doanh người ta muốn gây ấn tượng với đối phương thì chỉ thêu một hình rất nhỏ ở cổ tay áo để lộ ra khi ký tá, bắt tay… thôi còn bình thường không ai sẽ phát hiện ra những dấu hiệu nhỏ này.

Giờ hãy nhìn khi hoa to đi cả chùm thì câu chuyện sẽ khác hẳn như thế nào nhé.

T nghĩ là không cần thêm caption nữa luôn.

Nhưng nói thật là mấy cái hoa lá hẹ này toàn phải giặt tay, giặt khô nọ chai thôi nên ai không cố được thì đừng xem nhiều làm gì :))

4. Trang trí ngay chỗ 2 bên dzú

Kiểu trang trí này thực sự quá vô duyên nên t cũng không lưu ảnh minh họa trong máy =)), nhưng nó lại không hiếm. Ví dụ gắn 2 bông hoa ở 2 bên dzú, nhất là trúng ngay chỗ núm dzú chẳng hạn, trời ơi nhìn như gái ngành, trông rất tục tĩu rẻ rúng.

Hai bông hoa đối xứng 2 bên dzú khiến đối phương vô thức nhìn chằm chằm vào đó…

Hoặc là có quả cổ Đức kéo dài ra và chỉ đúng vào chỗ 2 núm dzú như này thì t cũng thấy là thô tục. Bởi vì nó đối xứng 2 bên nên chúng ta sẽ có khuynh hướng vô thức chú ý vào điểm đó. Trong giao tiếp ngoài đời thì việc này thực sự trở nên nhạy cảm và gây mất tự nhiên.

Một nét vô duyên ngầm!

Vẫn còn rất nhiều kiểu trang trí khác cũng vô duyên không kém nhưng tạm thời t chưa nhớ ra, nên bài này sẽ còn có phần 2 nhé. Các cô thì thấy thế nào? Chia sẻ với t những xu hướng thời trang mà cô cảm thấy “không sang”, không xinh nhé.

Menu đồ ăn uống cho mẹ mới sinh mổ sợ ngấy

Hi các cô,

T bình thường vốn đã không thích ăn đồ dầu mỡ, thích ăn luộc, hấp, cuốn, ăn hoa quả các thứ hơn (nên cô nào gu khác t hoặc ko dự định giảm béo thì cứ skip bài này nhé). Từ thời điểm vài tháng trước khi mang bầu, trong suốt quá trình mang bầu, lẫn sau khi sinh xong t đều trong trạng thái biếng ăn, tức là không thèm ăn gì cả. T chỉ thèm một ít đồ chua nhẹ như sinh tố, sữa chua, salad, và thi thoảng thèm trà sữa, còn ngoài ra t không thèm ăn gì, nhất là đồ dầu mỡ, đồ có vị ngọt thì t lại càng không muốn ăn.

Tuy vậy nhưng lúc sinh xong thì nhất định phải ăn đủ chất để có sữa. Lúc đó thật sự cứ phải cố tọng vào mồm cho đủ kpi thôi, ăn uống như đánh vật vậy. Vậy nên t viết bài này tổng hợp lại một số món dễ ăn, dễ làm, tốt cho sức khỏe mẹ nào mới sinh và tốt sữa để các cô tham khảo nhé, hy vọng giúp cho cuộc chiến không hồi kết của chúng ta trở nên nhẹ nhàng hơn.

1. Thịt bò:

Xào tỏi mãi cũng chán, cô có thể nấu sốt tiêu đen, có thể xào với hoa thiên lý; xào với ngô bao tử và nấm (t bỏ qua súp lơ vì đã nghe nói phải kiêng kẻo mất sữa á); hoặc nấu cháo bò băm bí đỏ; cháo bò băm nấm; hoặc ăn bắp bò luộc chấm tương bần nhé, thay đổi món này món kia cho đỡ ngán.

Ngô bao tử và nấm rất ngon, lại làm cho món thịt bò trở nên bớt nhàm chán
T có đam mê bất tận với hoa thiên lý dù cái này ít thấy bán hơn các loại rau củ khác
Bắp bò chấm tương bần đập gừng – vị chua ngọt cay bùi rất hài hòa, thanh mát

2. Tôm:

Tôm làm nhanh và ngon nhất là hấp xả rồi chấm nước tương Chin su pha tương ớt pha 1 xíu xiu đường; hoặc nấu cháo tôm với nấm nhé. Muốn tôm có độ giòn sựt sựt chứ không bở nhão thì chỉ nấu vừa chín tới thôi, càng nấu lâu càng bị bở.

Cháo tôm và nấm – vừa ngon vừa bổ vừa dễ nấu

3. Thịt lợn:

Thịt lợn băm ra nấu cháo với đỗ xanh cả vỏ, ăn hơi ngang nhưng lợi sữa cực kỳ; hoặc rang nghệ cũng dễ ăn hơn là ăn thịt không; hoặc băm ra nấu canh với quả sấu chua chua cũng dễ đưa cơm lắm.

Ngoài ra cô có thể ăn xương hầm khoai sọ, ăn khoai sọ thay cơm. Khoai sọ rất tốt, giúp cho vết thương mau lành, ít sẹo.

Cháo đậu xanh cả vỏ với thịt bằm – tuy không phải là ngon lắm nhưng lại rất lợi sữa
Canh thịt băm sấu có lẽ là món ăn trông chán đời nhất nhưng lại ngon và dễ nấu nhất, nhất là vào mùa hè thì cực kỳ bắt cơm

4. Phở cuốn:

Phở cuốn có nhiều rau nên cũng dễ ăn, không sợ ngán, chỉ cần chú ý không ăn rau kinh giới và rau bạc hà (nghe đồn gây mất sữa). T thường ăn kiểu thập cẩm (cả thịt bò, trứng rán, xúc xích, rau thơm các loại, và dưa chuột, dứa nữa để tăng độ mát mẻ).

Phở cuốn – một món ăn đơn giản, xuề xòa nhưng lại rất hài hòa, xứng đáng là tinh hoa của ẩm thực Việt Nam

5. Đậu bắp luộc:

Đậu bắp luộc chấm nước tương Chin su pha tương ớt (món này t ăn mãi mãi không ngán, mà lại chống táo bón rất tốt nhé). Không hiểu sao t không thích rau mồng tơi và canh cua vì thấy nó cứ nhớt nhớt ghê ghê nhưng t lại thích cái sự nhớt của quả đậu bắp =)) Yep đàn bà chính là cái thứ vô lý như vậy đó =))

Đậu bắp luộc cực nhanh, chưa đầy 5 phút là ra đĩa rồi mà lại bắt cơm cực kỳ.
T chỉ cần 1 đĩa này và ít tương chinsu tỏi ớt là có thể tương ngay 2 bát cơm =))

6. Sữa chua matcha:

Sữa chua matcha rất dễ làm, có thể mix thêm hạt chia và hạt nổ củ năng nhai cho đã ghiền. Cái này ban đầu là t uống đến mê mệt ở Laboong rồi. Đến lúc đẻ xong phải kiêng cafe, trà sữa, cộng với phải kiêng tiêu tiền =)) thì nó lại càng trở thành vương đạo, vì matcha có thể dùng dạng bột mua ở tiệm làm bánh khá là rẻ thôi, chắc chủ yếu là chất tạo vị chứ ko phải trà thật nhiều nên uống vào mẹ ko bị mất ngủ, con cũng vẫn ngủ tì tì, không ai phải cảm thấy tội lỗi.

Mỗi lần pha t dùng 2 hộp sữa chua có đường và một thìa bột matcha, thêm vài thìa hạt nổ củ năng (y như cái topping ngọc trai hồng của Laboong luôn đó), và một thìa hạt chia là xong. Mấy topping này tìm mua trên shopee rất nhanh gọn lẹ. Mua về tự làm cũng ngon y như mua ở tiệm luôn, mà lại kinh tế nghìn lần, ăn mỗi ngày mà không sợ viêm màng túi. Mỗi tội biết ăn cái này rồi thì lại tốn tiền mua thêm thạch thủy tinh việt quất đồ, thạch thủy tinh xoài đồ về để test xem có hợp với món này không nữa chứ =)) Tại tính t ngựa ngựa thích test này test kia nên nó mệt vậy đó!