Hi các cô,
Chắc ai cũng đã từng có lần mua 1 món đồ xinh đẹp về rồi lại thất vọng nhận ra rằng vẫn món đồ đó mà mình mặc lên trông lại không được đẹp bằng trên ảnh người mẫu chụp phải không?
Đây là hệ quả của việc các hãng thời trang chụp ảnh lookbook có lồng ghép các yếu tố bên ngoài như phong cách, thần thái, nét đẹp của người mẫu vào trong ảnh chụp, thay vì chỉ tập trung vào bản thân sản phẩm, và nhờ đó họ “lèo lái” cảm nhận của khách hàng về sản phẩm.
Ví dụ, một người mẫu tây tây, khuôn mặt thiên thần, dáng người ma quỷ, lại phối đồ sành điệu theo concept của stylist chuyên nghiệp, thì dù có choàng cái nơm hay đội cái mũ rơm lên người họ trông cũng đẹp phải không, nhưng “người thường” chúng ta không đâu phải ai cũng được như vậy?

Về bản chất, người tiêu dùng không chỉ mua sản phẩm mà còn mua một cảm xúc, một ấn tượng nào đó. Ví dụ khi chọn một chiếc túi xách, nếu bức ảnh lookbook khiến cô cảm thấy trông thật sang, thật phóng khoáng, thật độc lạ,… thì những cảm xúc đó sẽ là cái thúc đẩy cô ấn nút “thanh toán”/”lưu vào wishlist” nhanh hơn là một bức ảnh chỉ có cái túi đó trên nền trắng.
Ít có người tiêu dùng nào đủ lý tính để chỉ nhìn vào sản phẩm và ra quyết định. Nếu trong bức ảnh đó người mẫu trông thật sang, thật “nghệ”, …, chúng ta thường sẽ mặc định gán những điểm cộng đó cho bản thân sản phẩm. Đây là lý do vì sao những quyết định mua hàng online thường dẫn đến sự thất vọng thường xuyên hơn so với những quyết định mua hàng tại showroom, nơi khách hàng có thể tập trung vào sản phẩm.
Vì vậy, các người mẫu chuyên nghiệp thường không cười khi catwalk (để tránh làm người xem chú ý tới vẻ đẹp của họ thay vì chú ý tới sản phẩm), và những trang web bán hàng chuyên nghiệp thường phải show ít nhất 1 ảnh sản phẩm trên nền trắng, thay vì đăng toàn ảnh lookbook, ví dụ như trên amazon.
Tuy vậy, cũng không thể hoàn toàn kỳ vọng các lookbook phải xóa bỏ hết dấu ấn cá nhân của người mẫu được. Ví dụ, nếu cắt luôn phần mặt của người mẫu ra khỏi ảnh như thế này thì trông quá vụng về, thô thiển…


Hoặc nếu bắt người mẫu phải phối đồ một cách “bình thường” trong lookbook để cho sát với kiểu ăn mặc tùy ý hàng ngày của phần đông người dùng phổ thông để tránh “làm màu” quá đà cho sản phẩm, thì cũng thành ra bất công cho sản phẩm đó, vì thiếu gì những người dùng ăn mặc có gu, có thể nâng tầm cho sản phẩm đó.
Vậy để vừa không dìm sản phẩm trong mắt người dùng, nhưng cũng không có tác dụng đánh lừa cảm nhận của người dùng, có một phương án chụp ảnh lookbook mà t đề xuất ở đây: chọn những dáng chụp không lộ mặt người mẫu và tránh khoe body người mẫu.
- Chụp sản phẩm từ phía lưng người mẫu:




















Góc chụp này vừa khoe trọn vẹn sản phẩm, vừa hạn chế sự chú ý vào khuôn mặt, thần thái, hay cách ăn vận chỉn chu của người mẫu. Ở góc chụp này, ngoài sản phẩm ra thì 2 yếu tố duy nhất có thể tác động mốt chút tới cảm nhận người xem là kiểu tóc và tư thế đứng/ nằm/ ngồi.
2. Chụp từ góc nghiêng trong trạng thái người mẫu quay mặt đi/ che mặt:

















Tương tự như kiểu số 1, kiểu 2 này cũng ít tập trung vào những lợi thế vốn có của người mẫu. Nếu người mẫu không muốn quay mặt đi (như trong 6 ảnh đầu tiên), thì có thể đeo một chiếc kính râm lớn che bớt mặt hoặc dùng tay/ một quyển sách/tờ báo/cái ô/bó hoa che mặt.
Tất nhiên, ở góc chụp nghiêng thì gu phối đồ của người mẫu cũng sẽ có ảnh hưởng tới cảm nhận người xem, tuy nhiên không nhiều như khi chụp chính diện.







Ngay cả khi chụp khuyên tai, vòng cổ, người mẫu cũng có thể giấu mặt một cách khéo léo, tinh tế ở góc nghiêng.
3. Chụp chính diện giấu mặt:





Nếu thật sự tự tin rằng bản thân sản phẩm đã đủ ấn tượng, người mẫu có thể dùng chính sản phẩm đó để che mặt, biến sản phẩm thành nhân vật chính trong bức hình. Ở ảnh cuối, nếu muốn thì cô người mẫu hoàn toàn có thể dùng đầu gối che mặt.




Hoặc chỉ cần người mẫu ngửa cổ thế này là đã không lộ mặt.

















Nếu ít tự tin hơn một chút, có thể che mặt bằng tay áo/ mũ/đắp mặt nạ/camera… hoặc bất kỳ đạo cụ nào, hoặc là nằm ngoảnh mặt đi. Như vậy cách phối đồ có gu/ body người mẫu vẫn có thể ảnh hưởng tới cảm nhận của người dùng về sản phẩm, nhưng ở mức độ hạn chế.




Nếu ít tự tin hơn nữa, thì người mẫu có thể che mặt bằng một tấm gương hiệu ứng họa tiết hay một tấm vải mỏng. Bằng cách này người dùng vẫn chú ý phần lớn vào sản phẩm, nhưng vẻ đẹp và thần thái của người mẫu cũng không hoàn toàn giấu được hết. Tuy nhiên, censor bớt như vậy cũng đã đủ để chúng ta nhìn vào sản phẩm trước và nhận định được rằng bản thân chiếc túi hay chiếc nhẫn trong ảnh có thực sự đặc biệt hay không.
4. Chỉ chụp một phần cơ thể không liên quan tới mặt/ eo của người mẫu:
Đâu phải sản phẩm nào cũng cần phải chụp chung với mặt/eo/ngực của người mẫu phải không? 3 điểm lừa tình này mà được loại bỏ thì người dùng có thể chỉ cần chú ý tới sản phẩm, đánh giá sẽ khách quan hơn nhiều, và có không gian để tưởng tượng xem sản phẩm này mình sẽ phối đồ ra sao.






Ví dụ, cái túi Valentino này rõ ràng là màu khá dừ và phần logo bằng nhựa trông hơi taobao; cái túi cói nắp xanh phối màu không ổn và form hơi thô thiển, lại không đựng được gì mấy ngoài điện thoại; cái túi quai tròn thì form hơi èo uột so với chi tiết trang trí của nó, còn cái túi Chanel hồng ở cuối thì sẽ trông khá sến nếu không được diện chung với bộ quần áo cùng tone.







Trang sức có thể ứng dụng được kiểu chụp này một cách rộng rãi nhất.




Tuy nhiên, đối với chụp quần thì khó tránh được có những bức ảnh vẫn phải khoe eo người mẫu.
5. Chụp từ góc dưới lên:
Đây là góc chụp rất tinh tế để tập trung vào phần dưới của các sản phẩm, hoặc các sản phẩm bên dưới như giày, túi, quần, thắt lưng,… mà không cần phải cắt mặt người mẫu đi một cách thô thiển.



6. Chụp từ trên xuống
Góc chụp này thường không lộ mặt người mẫu, nhưng lại khoe được nhiều sản phẩm một cách rõ nét.







T thì vẫn tiện mua trên shopee, lazada thôi cô ạ, nhưng t thấy khá chíu khọ vì mấy lỗi này:
Với quần áo, váy vóc thì cực hiếm shop để ảnh chụp rời đồ, hoặc chụp nếu mẫu đứng thẳng, ko uốn éo “dặt dẹo”. Mỗi lần mua cv dáng chữ A là t tìm rất khó do dáng ng mình là chữ nhật, mà mẫu thì cứ co chân, đẩy hông t ko chắc rằng mua về thì form lên người thế nào.
Với giày dép thì cũng khá ít shop chụp ảnh từ trên nhìn xuống đôi chân đnag đi giày, dép đó. Nhìn nghiêng thì chắc chắn đẹp r nhưng khi lên đồ thì ai mà để mắt ngang chân mà nhìn dáng đó chứ. Bơi bản thân t thấy, mk lên đồ, vì mk thích, mk thấy đẹp, mk là ng ngắm chủ yếu chứ, vậy nhưng khi mua online thì đa phần mk chỉ đc nhìn qua mắt của ng khác thôi.
Haha, cũng khưa khứa lần t bị quả mua đồ vì mẫu quá chất ngất, quá xinh🤣
LikeLike
Đúng á. Lắm lúc t mua về thấy hàng ko kém ảnh mấy nhưng mặc lên sao ko sang như trong ảnh :))
LikeLike
Đồ lên trên người của mẫu với người mình sao mà nó khác nhau quá🤣
T nhìn chân mẫu mảnh khảnh mlem🤤 mà về tới, lên chân mình trông cổ chân như khúc giò😂, quay qua nhìn cổ chân tên e zai như cột đình, thế là lại thấy giày đẹp, chân mình cũng vẫn đẹp choán🤣
LikeLike
Haha, quan trọng là mình lấy ai làm chuẩn thôi cô nhỉ 😌
LikeLiked by 1 person
Đr, và cả dáng chụp nữa í. Mấy phen t bị u mê, mua về, mà kiểu mặc đi đứng bình thường, ko ton đc cutout hay điểm nhấn, điểm xẻ đùi,… của trang phục như khi mẫu chụp uốn éo ấy🤣
LikeLiked by 1 person
t tốt bụng lại lưng ngắn đùi ếch nữa, nên đồ cutout t mặc lên trông hề lắm =))
LikeLiked by 1 person
Ừa, mấy bạn trẻ review này nọ toàn khen đồ cutout hết lời, cứ bảo rằng thì là “nom” eo bé lại,… nhưng đâu phải ai cũng hợp đâu
LikeLiked by 1 person
vậy mới làm cái post này, model chụp ảnh uốn éo ít thôi, khoe mặt khoe thần thái ít thôi, đỡ lừa tình ngta
LikeLiked by 1 person
Biết là công việc của mẫu là như thế, nhưng mà lừa tình quá.
T lại kể cô, vụ t lướt livestream mua đồ, ngta rọi cái đèn live sáng chéo, nhìn vân họa tiết trên vải nổi lên, bắt sáng đẹp lắm, mà mua về nhìn á mặt trời thì chẳng thấy vân đâu, nhìn kĩ/sờ thì mới thấy. Xong lại quả mẫu để tóc vắt qua 1 bên vai, mà váy đó có điểm nhấn là cái nơ may nghiêng, tóc che hết 1 bên t ko để í, nhận đc váy gọi lại hỏi shop lỗi hay j thì shop bảo design như vậy🤣
LikeLike